14/07/2025
14/07/2025
Bài thơ “Mùa xuân xanh” của Nguyễn Bính mở ra một không gian quê bình dị, êm đềm mà đượm chất thơ. Mùa xuân trong thơ ông không chỉ là một khoảnh khắc của đất trời, mà là cả một cõi xanh ngút ngàn – xanh trời, xanh lá, xanh lúa, và đặc biệt là “cái thắt lưng xanh” – biểu tượng kín đáo của người con gái và tình yêu thầm thì. Cái tài của Nguyễn Bính là dùng chất liệu thôn quê – lũy tre, đồng lúa, cánh đồng, ngôi mộ đợi thanh minh – để gợi lên nỗi mong chờ, đợi chờ và khát khao được yêu. Ẩn sau cái vẻ mộc mạc đó là một trái tim nhạy cảm, biết rung động trước vẻ đẹp của tuổi xuân và biết xót xa cho những điều mong manh, dễ vỡ. Tình yêu trong thơ ông không ồn ào mà lặng lẽ, như khói lam chiều sau lũy tre làng – ai đi xa cũng phải ngoái đầu trông lại. Đó là vẻ đẹp thuần Việt, một vẻ đẹp không cầu kỳ nhưng thấm sâu – như chính tâm hồn người Việt ta từ ngàn xưa đến nay vẫn vậy: chân thật, tình cảm và luôn biết giữ trọn chữ tình.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời