22/07/2025
22/07/2025
Như Quỳnh Dòng sông quê em hiền hòa như một dải lụa mềm vắt ngang cánh đồng xanh mướt. Mỗi buổi sớm mai, sông khoác lên mình tấm áo sương mỏng, lấp lánh dưới ánh nắng đầu ngày. Mặt nước trong veo, thỉnh thoảng gợn nhẹ theo làn gió, phản chiếu những đám mây lững thững trôi.
Trưa đến, sông trở nên lặng lẽ, yên bình. Tiếng chim ríu rít trên bờ như những bản nhạc ru dịu dàng. Bầy trẻ con ùa ra tắm sông, tiếng cười vang vọng cả một góc trời. Dòng sông như một người bạn, nâng niu từng bước chân ngây thơ của lũ trẻ.
Chiều về, mặt trời đỏ rực soi bóng xuống mặt nước, nhuộm cả một màu cam ấm áp. Sông chậm rãi trôi, như đang mang theo bao kỷ niệm của một ngày dài. Có lẽ, dòng sông không nói, nhưng luôn lặng thầm chứng kiến mọi đổi thay của quê hương.
Em yêu dòng sông của em – một dòng sông dịu dàng, thân thuộc như chính tâm hồn của người dân quê hiền hậu.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
24/08/2025
Top thành viên trả lời