Tuan nguyen anh
Phân tích bài thơ "Thu điếu" – Nguyễn Khuyến
"Thu điếu" (Câu cá mùa thu) là một trong ba bài thơ thu nổi tiếng của Nguyễn Khuyến, thể hiện vẻ đẹp mùa thu làng quê Bắc Bộ và tâm hồn thanh cao của nhà thơ. Với những hình ảnh đặc trưng và nghệ thuật tả cảnh điêu luyện, bài thơ không chỉ là một bức tranh thu tuyệt đẹp mà còn là lời bộc bạch tinh tế tâm trạng của một người ẩn sĩ giữa chốn quê mùa.
Ngay ở câu thơ đầu:
“Ao thu lạnh lẽo nước trong veo”
Nguyễn Khuyến đã mở ra một không gian yên ả, vắng vẻ với mặt nước ao thu trong vắt, lạnh lẽo. Hình ảnh này không chỉ tả cảnh mà còn gợi cảm giác tĩnh mịch, cô đơn. Từ đó, ông tiếp tục vẽ nên một không gian thu gần gũi, mộc mạc với “chiếc thuyền câu bé tẻo teo”, “lá vàng trước gió khẽ đưa vèo”,... Những chi tiết đều nhỏ bé, nhẹ nhàng, mang tính gợi tả cao, khiến cho bức tranh thu như chậm lại, tĩnh lại, đầy chất thơ.
Ngôn ngữ trong bài thơ giản dị mà tinh tế. Các từ láy như “lạnh lẽo”, “tẻo teo”, và từ tượng thanh như “vèo” làm nổi bật vẻ đẹp tự nhiên và sự yên ả của làng quê. Đặc biệt, hình ảnh “cá đâu đớp động dưới chân bèo” ở cuối bài như một điểm nhấn. Trong không gian tĩnh lặng ấy, chỉ một tiếng đớp nước cũng đủ khiến người câu cá chú ý, thể hiện sự gắn bó sâu sắc và tinh tế của tác giả với thiên nhiên.
Ẩn sau bức tranh mùa thu ấy là hình ảnh một nhà nho ẩn dật, tìm về với thiên nhiên để giữ trọn cốt cách thanh cao. Ông không mưu cầu danh lợi, chỉ muốn sống hòa mình giữa thiên nhiên trong trẻo, yên bình. Việc "câu cá" không hẳn là để bắt cá, mà là để thảnh thơi tâm hồn, giữ cho mình sự thanh tịnh giữa dòng đời nhiễu nhương.
Tóm lại, “Thu điếu” là một bài thơ đặc sắc về mùa thu đồng bằng Bắc Bộ. Qua nghệ thuật miêu tả tinh tế, từ ngữ chọn lọc và hình ảnh gần gũi, Nguyễn Khuyến không chỉ vẽ nên một mùa thu đẹp mà còn thể hiện một tâm hồn yêu thiên nhiên, sống thanh bạch và giàu chất thơ.