Trong tổng hợp một hợp chất hữu cơ A → B → C → D (ba bước tuần tự), bước thứ hai là bước chậm nhất.
a. Viết biểu thức tốc độ tổng quát cho sự sinh D theo giả thiết từng bước có thứ tự rõ ràng.
b. Nếu t...
0
Trả lời câu hỏi của Lamourahlabontes
Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
a. Để viết biểu thức tốc độ tổng quát cho sự sinh D, ta có thể xác định tốc độ của từng bước như sau:
- Bước 1: A → B với tốc độ là \( v_1 \)
- Bước 2: B → C với tốc độ là \( v_2 \) (bước này là bước chậm nhất)
- Bước 3: C → D với tốc độ là \( v_3 \)
Vì bước thứ hai là bước chậm nhất, tốc độ tổng quát cho sự sinh D sẽ được xác định bởi bước này:
\[
v = k_2 [B]
\]
Với \( k_2 \) là hằng số tốc độ của bước 2 và [B] là nồng độ của chất B.
b. Nếu thêm một chất ức chế tác động lên bước thứ hai, ảnh hưởng đến tốc độ ban đầu và cân bằng của từng bước như sau:
- **Tốc độ ban đầu**: Khi bước chậm nhất bị ức chế, tốc độ tổng quát sẽ giảm xuống, vì tốc độ tổng quát phụ thuộc vào tốc độ của bước chậm nhất. Do đó, tốc độ sinh D sẽ giảm.
- **Cân bằng của từng bước**:
- Bước 1: Tốc độ sinh B có thể không thay đổi nhiều, nhưng nếu B không chuyển hóa thành C nhanh chóng, nồng độ B sẽ tăng lên, có thể ảnh hưởng đến sự cân bằng của bước 1.
- Bước 2: Tốc độ chuyển hóa B thành C sẽ giảm do sự hiện diện của chất ức chế, làm giảm khả năng tạo ra C.
- Bước 3: Với việc sản xuất C bị giảm, tốc độ sinh D cũng sẽ giảm, dẫn đến sự giảm nồng độ của D trong hệ.
c. Để xác định bước mạnh nhất hạn chế (rate-determining step), ta có thể sử dụng các phương pháp thực nghiệm sau:
1. **Thay đổi nồng độ**: Thực hiện các thí nghiệm với nồng độ khác nhau của A, B hoặc C và quan sát tốc độ phản ứng. Nếu thay đổi nồng độ của một trong các chất ảnh hưởng lớn đến tốc độ, thì đó có thể là bước hạn chế.
2. **Tác động của chất ức chế hoặc xúc tác**: Thêm chất ức chế vào từng bước và quan sát sự thay đổi tốc độ phản ứng. Bước nào bị ảnh hưởng nhiều nhất có thể là bước mạnh nhất hạn chế.
3. **Theo dõi sự phát triển của sản phẩm theo thời gian**: Sử dụng kỹ thuật quang phổ để theo dõi sự hình thành các sản phẩm D theo thời gian. Nếu thấy rằng tốc độ sinh D không thay đổi mặc dù nồng độ B có sự thay đổi, có thể cho thấy B → C là bước hạn chế.
4. **Phân tích nhiệt động lực học**: Tính toán năng lượng hoạt hóa cho từng bước để xác định bước nào cần nhiều năng lượng nhất, từ đó nhận diện bước hạn chế.
Hy vọng câu trả lời này hữu ích cho bạn!
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5(0 đánh giá)
0
0 bình luận
Bình luận
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019
Email: info@fqa.vn
Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.