Câu 1: Hình ảnh trung tâm trong mỗi bài thơ hai-cư đều mang tính biểu tượng cao, phản ánh trực tiếp hoặc gián tiếp những suy tư, chiêm nghiệm của tác giả về cuộc sống.
* Bài thơ của Ba-sô: Hình ảnh "con quạ" là biểu tượng cho sự cô đơn, bất hạnh, đồng thời cũng ẩn dụ cho nỗi buồn, sự mất mát trong cuộc đời.
* Bài thơ của Chi-y-ô: Hình ảnh "hoa triêu nhan" và "dây gàu" tạo nên một khung cảnh tĩnh lặng, thanh bình nhưng cũng đầy ẩn chứa, gợi lên sự mong manh, ngắn ngủi của vẻ đẹp và cuộc sống.
* Bài thơ của Ít-sa: Hình ảnh "ốc" và "núi Phu-ji" tạo nên một bức tranh đối lập, thể hiện sự nhỏ bé, khiêm tốn của cá nhân trước sức mạnh vĩ đại của tự nhiên.
Câu 2: Mối quan hệ giữa hình ảnh trung tâm và các yếu tố thời gian, không gian trong mỗi bài thơ rất chặt chẽ.
* Bài thơ của Ba-sô: Thời gian buổi chiều tối gợi lên cảm giác u buồn, cô đơn; không gian rộng lớn, hoang vu càng làm nổi bật sự lẻ loi, cô độc của con quạ.
* Bài thơ của Chi-y-ô: Không gian yên tĩnh, thanh bình của buổi sáng sớm tạo nên bầu không khí nhẹ nhàng, thư thái, trái ngược với sự vội vã, gấp gáp của việc lấy nước.
* Bài thơ của Ít-sa: Không gian núi non hùng vĩ, tráng lệ đối lập với hình ảnh con ốc nhỏ bé, chậm chạp, tạo nên sự tương phản thú vị.
Câu 3: Bài thơ của Chi-y-ô được triển khai xoay quanh phát hiện về sự đối lập giữa vẻ đẹp mong manh của hoa triêu nhan và sự vội vã, gấp gáp của việc lấy nước. Phát hiện này đã dẫn dắt nhân vật trữ tình sang "xin nước nhà bên" bởi lẽ, nếu chỉ tập trung vào việc hái hoa, nhân vật sẽ bỏ lỡ cơ hội ngắm nhìn vẻ đẹp của dây gàu và dòng suối.
Câu 4: Hai hình ảnh "con ốc" và "núi Phu-ji" tưởng chừng như đối lập nhưng lại bổ sung cho nhau, tạo nên một bức tranh hài hòa, cân bằng. Con ốc nhỏ bé, chậm chạp tượng trưng cho sự khiêm tốn, nhẫn nại, trong khi đó, núi Phu-ji hùng vĩ, tráng lệ lại thể hiện sức mạnh, uy nghi của tự nhiên. Sự kết hợp giữa hai hình ảnh này tạo nên một thông điệp sâu sắc về mối quan hệ giữa cá nhân và cộng đồng, giữa cái nhỏ bé và cái to lớn.
Câu 5: Khoảnh khắc được thể hiện trong bài thơ của Ba-sô có thể khơi gợi nhiều cảm xúc khác nhau ở người đọc. Đó có thể là sự thương cảm, xót xa trước số phận bất hạnh của con quạ, cũng có thể là sự đồng cảm, sẻ chia với nỗi buồn, sự cô đơn của con người.
Câu 6: Ý nghĩa triết lý trong cách ứng xử của con người đối với thiên nhiên được thể hiện rõ nét qua bài thơ của Chi-y-ô. Việc trân trọng vẻ đẹp mong manh của hoa triêu nhan, không nỡ ngắt nó để thưởng thức, đã thể hiện lòng trắc ẩn, sự tôn trọng đối với thiên nhiên. Điều này nhắc nhở chúng ta cần phải biết lắng nghe, thấu hiểu và bảo vệ môi trường sống xung quanh mình.
Câu 7: Hành trình "chậm rì" của con ốc trong bài thơ của Ít-sa gợi lên nhiều suy ngẫm về cuộc sống. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, dù nhỏ bé, khiêm tốn đến đâu, mỗi cá nhân đều có giá trị riêng và đóng góp cho xã hội. Hành trình chậm rãi của con ốc cũng là lời khuyên về việc cần kiên trì, nhẫn nại, không nóng vội, hấp tấp trong mọi công việc.