7 giờ trước
7 giờ trước
7 giờ trước
Nhắc đến nhà văn Nam Cao- ông là nhà văn của người nông dân nghèo khổ, bất hạnh,... Nam Cao là một trong số những cây bút hiện thực lớn nhất của nền văn học Việt Nam bởi tư tưởng hiện đại cùng phong cách nghệ thuật độc đáo. Trong đó, nghệ thuật tự sự của nhà văn Nam Cao rất đặc sắc.
Nam Cao nổi tiếng với tác phẩm " Chí Phèo" qua tác phẩm đó nghệ thuật tự sự của ông là càng được nâng lên một đỉnh cao mới. Nghệ thuật tự sự đầu tiên phải bắt nguồn từ điểm nhìn đa chiều. Với Chí Phèo, nhà văn Nam Cao đã tạo ra một lối trần thuật độc đáo, làm cơ sở tạo nên tính đối thoại đa thanh là trần thuật từ nhiều điểm nhìn qua việc di chuyển điểm nhìn liên tục từ người kể giấu mặt sang nhân vật hoặc ngược lại, từ nhân vật này qua nhân vật khác. Tấc giả để điểm nhìn được chuyển tiếp nửa trực tiếp. Làm như vậy thì chúng ta có thể nhìn một sự vật đa chiều, sẽ có những cái đánh giá khác nhau. Với làng Vũ Đại thì Chí Phèo chửi đơn thuần như một thói quen, quán tính “cứ rượu xong là chửi”, chửi như người khác say hát nghêu, không có gì đáng quan tâm hay bất ngờ. Vì thế họ im lặng, họ nghĩ “chắc nó trừ mình ra”.
Một đặc sắc nữa trong truyện ngắn của Nam Cao đó là mô hình hóa mở đầu và kết thúc. Nếu truyện Chí phèo có một cái kết thúc khác thì chắc đã không thể tạo được sự độc đáo như vậy. Ở truyện ngắn Chí Phèo ta thấy rất rõ những sự gia công sáng tạo này. Tác phẩm mở đầu bằng hình ảnh hắn (Chí Phèo) vừa đi vừa chửi, cứ rượu xong là chửi. Sự xuất hiện của Chí Phèo gắn liền với tiếng chửi xác nhận một mốc thời gian cụ thể - thời điểm hiện tại. Tác phẩm kết thúc bằng chi tiết: Ðột nhiên thị thấy thoáng hiện ra một cái lò gạch cũ bỏ không, xa nhà cửa và vắng người lại qua..." đây tạo nên một sự đầu kết tương ứng.
Vậy nên chỉ cần có những nét chính nhất về nghệ thuật tự sự qua truyện ngắn Chí Phèo đã tạo được độc đáo,
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời