6 giờ trước
5 giờ trước
Căn cứ theo yêu cầu của bạn, tôi xin tổng hợp thông tin về ba văn bản: "Nhớ đồng" (Tố Hữu), "Tràng Giang" (Huy Cận), và "Con Đường Mùa Đông" (trong chương trình Ngữ văn 11 hiện hành, tác giả là A.X. Pushkin).
1. Văn bản "Nhớ đồng"
Hạng mụcChi tiếtTác giảTố Hữu (1920 – 2002), nhà thơ lớn của thơ ca cách mạng Việt Nam.Sáng tác/Xuất xứSáng tác năm 1939 tại nhà lao Thừa Phủ (Huế), khi Tố Hữu bị thực dân Pháp bắt giam. Bài thơ nằm trong phần "Xiềng xích" của tập thơ "Từ ấy" (1937-1946).Tác phẩm chínhTừ ấy, Việt Bắc, Ra trận, Máu và Hoa, Một tiếng đờn, Xây dựng.Thể loạiThơ bảy chữ (hoặc thơ trữ tình).Phương thức biểu đạtBiểu cảm (là chính), kết hợp tự sự, miêu tả.Bố cụcThường chia 3 phần: 1. Nỗi nhớ da diết cuộc sống bên ngoài nhà tù (từ đầu đến thiệt thà). 2. Nỗi nhớ về chính mình trong những ngày hoạt động cách mạng. (tiếp theo đến ngát trời). 3. Trở lại thực tại nhà tù với nỗi nhớ triền miên (còn lại).Tóm tắt nội dungBài thơ là tiếng lòng da diết của người chiến sĩ cách mạng trẻ tuổi bị giam cầm, thể hiện nỗi nhớ thương sâu sắc đối với cuộc sống tự do bên ngoài, nhớ đồng quê, nhớ những người thân yêu bình dị, đặc biệt là khát khao được hoạt động và cống hiến cho cách mạng, cho nhân dân.Nghệ thuậtSử dụng thành công điệp ngữ/điệp cú pháp ("gì sâu bằng...", "ôi đâu...") tạo âm hưởng da diết, khắc khoải, cuốn hút. Giọng thơ trầm lắng, tha thiết. Hình ảnh thơ gần gũi, mộc mạc (tiếng hò, mái nhà tranh, đồng lúa...).Nội dungThể hiện khát vọng tự do, tình yêu cuộc sống và lòng say mê cách mạng mãnh liệt của người chiến sĩ cộng sản Tố Hữu.
Xuất sang Trang tính
2. Văn bản "Tràng Giang"
Hạng mụcChi tiếtTác giảHuy Cận (1919 – 2005), nhà thơ tiêu biểu của phong trào Thơ Mới, sau cách mạng là nhà thơ lớn.Sáng tác/Xuất xứSáng tác trước năm 1940, khi tác giả đứng trước sông Hồng mênh mông sóng nước. Bài thơ được in trong tập thơ đầu tay "Lửa thiêng" (1940).Tác phẩm chínhLửa thiêng, Kinh cầu tự, Trời mỗi ngày lại sáng, Đất nở hoa.Thể loạiThơ bảy chữ (hoặc thơ trữ tình).Phương thức biểu đạtBiểu cảm (là chính), kết hợp miêu tả.Bố cụcThường chia 4 khổ, mỗi khổ thể hiện một ý: Khổ 1: Cảnh sông nước mênh mông, nỗi buồn điệp điệp của thi nhân. Khổ 2: Cảnh hoang vắng, tiêu sơ, nỗi cô đơn đến rợn ngợp. Khổ 3: Thân phận nhỏ bé, lạc loài của con người trước vũ trụ. Khổ 4: Cảnh chiều tà và tấm lòng yêu nước thầm kín của nhà thơ.Tóm tắt nội dungBài thơ là bức tranh thiên nhiên sông nước rộng lớn, hoang vắng, cô liêu, đối lập với sự sống nhỏ bé, đơn chiếc của con người. Qua đó, nhà thơ bộc lộ nỗi sầu vũ trụ, cảm giác cô đơn, bơ vơ trước cuộc đời và thể hiện tình yêu quê hương đất nước thầm kín mà sâu sắc.Nghệ thuậtKết hợp hài hòa giữa cổ điển và hiện đại: Vừa mang nét trang nghiêm, ước lệ của Đường thi (sông dài, trời rộng, bến cô liêu) vừa thể hiện cái tôi cô đơn của Thơ Mới. Sử dụng nhiều từ láy gợi cảm (buồn điệp điệp, lơ thơ, đìu hiu). Đối lập không gian vô tận (trời, sông) với sự vật hữu hạn (cành củi, con thuyền).Nội dungNỗi buồn bâng khuâng, cô đơn trước vũ trụ bao la và tấm lòng yêu nước sâu kín của Huy Cận.
Xuất sang Trang tính
3. Văn bản "Con Đường Mùa Đông"
Lưu ý: Văn bản "Con Đường Mùa Đông" (The Winter Road) được học trong chương trình Ngữ văn 11 hiện hành là của đại thi hào Nga A.X. Pushkin, không phải của Nguyễn Đức Thọ.
Hạng mụcChi tiếtTác giảAleksandr Sergeyevich Pushkin (1799 – 1837), đại thi hào, "Mặt trời của thi ca Nga".Sáng tác/Xuất xứSáng tác năm 1826, thời điểm Pushkin bị lưu đày. Bài thơ nằm trong giai đoạn sáng tác lãng mạn của ông.Tác phẩm chínhEugeni Onegin, Người tù Capca, Cô gái câm, Con đầm pích, Truyện ông chủ trại cùng cô thôn nữ.Thể loạiThơ trữ tình.Phương thức biểu đạtBiểu cảm (là chính), kết hợp miêu tả, tự sự.Bố cụcThường chia làm 3 phần hoặc 7 khổ thơ: 1. Cảnh tượng đêm đông trên con đường tuyết trắng (Khổ 1, 2, 3). 2. Lời ca u buồn của người đánh xe và nỗi buồn của thi nhân (Khổ 4, 5). 3. Khao khát đến được nơi ấm áp, có người yêu dấu (Khổ 6, 7).Tóm tắt nội dungBài thơ miêu tả khung cảnh đêm mùa đông lạnh lẽo, hoang vắng với con đường tuyết trắng mịt mờ dưới ánh trăng mờ sương. Qua đó, thể hiện nỗi buồn cô đơn, sự mệt mỏi của nhân vật trữ tình trên hành trình dài, cùng với niềm khao khát cháy bỏng về một mái ấm gia đình, một tình yêu chân thành.Nghệ thuậtGiàu chất nhạc: Nhịp điệu chậm rãi, đều đặn, như tiếng chuông hay tiếng vó ngựa trên đường tuyết, tạo âm hưởng buồn man mác. Sử dụng thành công biện pháp nhân hóa (những cánh đồng sầu muộn). Hình ảnh đối lập giữa sự lạnh giá, hoang vắng của bên ngoài và hơi ấm, tình yêu trong tâm tưởng.Nội dungNỗi cô đơn, buồn chán của nhân vật trữ tình và khát vọng về hạnh phúc, tình yêu, mái ấm gia đình trong hoàn cảnh khó khăn.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời