4 giờ trước
3 giờ trước
Đề: Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích nhân vật Dĩ Thành trong đoạn trích “Chuyện tướng Dạ Xoa”.
Bài làm
Nhân vật Dĩ Thành trong đoạn trích “Chuyện tướng Dạ Xoa” hiện lên là một con người có tính cách hào hiệp, cương trực và dũng cảm. Ông vốn không sợ ma quỷ, dám đối diện với những điều kì quái, thậm chí khi say rượu cũng có thể thẳng thắn xua đuổi, đánh dẹp lũ quỷ dữ. Qua đó, ta thấy được khí phách mạnh mẽ, tinh thần coi thường cái ác, hết lòng bảo vệ dân chúng. Khi nhận lệnh từ Minh Ty, Dĩ Thành càng bộc lộ rõ phẩm chất trung nghĩa: nghiêm khắc răn dạy bọn quỷ, buộc chúng không được hại dân, phải cứu giúp người lương thiện. Dĩ Thành trở thành một biểu tượng cho chính nghĩa, đại diện cho công lí trong thế giới thực lẫn cõi âm. Nhân vật được Nguyễn Dữ xây dựng vừa mang vẻ đẹp hiện thực của một người nghĩa sĩ thời loạn, vừa thấm đẫm màu sắc huyền ảo của truyền kì. Dĩ Thành để lại dấu ấn sâu sắc bởi tinh thần quả cảm, thái độ kiên định trước hiểm nguy và sự tận trung tận nghĩa với dân, với đời. Qua đó, tác giả gửi gắm khát vọng về những con người dám đứng lên bảo vệ lẽ phải, chống lại cái ác trong xã hội.
Đề: Viết bài văn (khoảng 400 chữ) trình bày ý kiến của em về việc chúng ta cần làm gì để giải quyết vấn đề ô nhiễm không khí hiện nay.
Bài làm
Mỗi ngày, ta hít thở hàng chục nghìn lần. Nhưng liệu những hơi thở ấy có còn tinh khiết? Bầu trời giờ đây vẩn đục bởi bụi mịn, khói xe, khí thải công nghiệp. Ô nhiễm không khí không chỉ làm úa lá cây, mờ khung trời, mà còn gặm nhấm sức khỏe, sự sống của con người. Nó là hồi chuông báo động gắt gao cho toàn xã hội.
Muốn giải quyết, trước hết cần những chính sách đủ mạnh từ phía Nhà nước. Không thể nhân danh tăng trưởng mà thả nổi cho khói bụi tung hoành. Nhà máy phải được kiểm soát nghiêm ngặt, phương tiện công cộng phải được mở rộng, năng lượng tái tạo cần được thúc đẩy. Mỗi quyết định không chỉ là con số trong báo cáo, mà là hơi thở của hàng triệu người.
Tuy nhiên, trách nhiệm ấy không chỉ thuộc về các cơ quan quản lý. Bầu trời chung này gắn liền với từng hành động nhỏ bé của mỗi cá nhân. Đi bộ thay vì nổ máy, hạn chế đốt rác, trồng thêm cây xanh – những việc tưởng chừng vụn vặt lại là mạch ngầm nuôi dưỡng sự sống. Một cộng đồng sẽ chỉ thay đổi khi từng người biết tự soi lại mình: ta đang góp phần trong lành hay đang làm vẩn đục bầu khí quyển?
Dẫu còn nhiều hoài nghi: liệu những cam kết xanh có biến thành hiện thực, hay chỉ dừng ở khẩu hiệu? Liệu con người có đủ kiên nhẫn để thay đổi thói quen? Nhưng chính nỗi hoài nghi ấy lại cần thiết, để nhắc ta rằng con đường bảo vệ môi trường không hề dễ dãi.
Giữ gìn bầu trời xanh không phải là việc của ngày một ngày hai. Đó là hành trình lâu dài, cần sự đồng lòng của cả xã hội. Bởi cuối cùng, bảo vệ không khí cũng chính là bảo vệ sự sống – quyền tối thiểu mà không một thế hệ nào được phép đánh mất.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời