Văn chương nghệ thuật nói chung và thơ ca nói riêng luôn có sức lay động mãnh liệt đến trái tim người đọc bởi những cảm xúc chân thành. Những tác phẩm ấy được tạo nên từ chất liệu cuộc sống, từ những rung cảm tự đáy lòng nhà thơ. Và khi trang thơ khép lại, tác phẩm vẫn ngân nga mãi trong lòng độc giả, để lại bao dư âm sâu sắc. Bàn về điều này, Lưu Quý Kỳ đã viết: "Nhà thơ gói tâm tình của mình trong thơ. Người đọc mở ra bỗng thấy tâm tình của chính mình".
Thơ là tiếng nói của tâm hồn, là nơi để người nghệ sĩ gửi gắm những cảm xúc, tâm tư tình cảm của mình vào từng con chữ. Mỗi bài thơ đều mang dấu ấn cá nhân của thi nhân, thể hiện quan niệm nghệ thuật cũng như cái nhìn riêng biệt của họ đối với cuộc đời. Khi sáng tạo nghệ thuật, nhà thơ không chỉ truyền tải suy nghĩ, cảm nhận mà còn bộc lộ cả thế giới nội tâm, khát khao thầm kín nhất qua ngôn từ. Chính vì vậy, mỗi tác phẩm đều giống như một cánh cửa mở ra thế giới tâm hồn phong phú của thi nhân. Đến với thế giới ấy, người đọc sẽ bắt gặp hình bóng của chính mình, đồng điệu cùng những dòng cảm xúc mà nhà thơ muốn bày tỏ. Đó chính là sự giao thoa giữa hai tâm hồn tưởng chừng xa lạ nhưng lại có mối liên hệ chặt chẽ.
Quan niệm của Lưu Quý Kỳ hoàn toàn đúng đắn khi đề cập đến giá trị của thơ ca. Tác phẩm nghệ thuật được tạo nên nhờ sự kết hợp hài hòa giữa nội dung và hình thức, đặc biệt là sự đồng điệu giữa tâm hồn nhà thơ và bạn đọc. Thơ là nơi để thi nhân bày tỏ nỗi niềm, do đó khi tiếp cận với tác phẩm, ta sẽ phần nào hiểu hơn về suy nghĩ, cảm xúc của tác giả. Điều này đòi hỏi nhà thơ phải thực sự tài năng, tinh tế mới có thể thổi hồn vào thơ, khiến đứa con tinh thần trở nên sống động, hấp dẫn. Đồng thời, người đọc cũng cần tích lũy cho bản thân vốn tri thức sâu rộng, khả năng cảm thụ tốt để khám phá hết những giá trị mà nhà thơ muốn truyền tải.
Trong nền văn học Việt Nam, có rất nhiều tác giả đã thành công trong việc kết nối tâm hồn giữa nhà thơ và bạn đọc. Ta có thể kể tới Hồ Xuân Hương - bà chúa thơ Nôm với những vần thơ vừa trữ tình vừa ẩn chứa nét trào phúng dí dỏm. Qua các tác phẩm của mình, nữ sĩ thường bộc lộ thái độ phản kháng mạnh mẽ trước những bất công xã hội, đồng thời khẳng định vẻ đẹp, phẩm giá cao quý của người phụ nữ. Đọc thơ bà, mỗi người đều cảm nhận được sự đồng cảm, thấu hiểu mà nữ sĩ muốn truyền tải. Hay như Nguyễn Du - đại thi hào dân tộc với trái tim nhân đạo cao cả. Ông luôn dành sự ưu ái cho những kiếp người nhỏ bé, bất hạnh, đặc biệt là người phụ nữ. Bằng ngòi bút điêu luyện, tác giả đã vẽ nên bức tranh số phận đầy bi kịch của nàng Kiều, qua đó lên án xã hội phong kiến tàn bạo, mục nát. Đọc "Truyện Kiều", ta càng thêm xót thương cho thân phận người phụ nữ trong xã hội cũ, đồng thời trân trọng hơn vẻ đẹp tâm hồn và những giá trị nhân văn mà tác phẩm mang lại.
Như vậy, quan niệm của Lưu Quý Kỳ hoàn toàn xác đáng khi nhấn mạnh vai trò của người nghệ sĩ và độc giả trong quá trình sáng tạo nghệ thuật. Nhà thơ cần có tâm, có tài thì tác phẩm mới để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng bạn đọc. Còn người đọc cần đồng cảm, trân trọng và khám phá hết những giá trị mà nhà thơ muốn truyền tải. Chỉ khi có sự kết nối giữa hai tâm hồn ấy, tác phẩm mới thực sự trở thành chiếc cầu nối vượt thời gian, không gian, đọng lại trong lòng người đọc bao dư ba, khắc khoải.
<>