Trong văn học Việt Nam, "Vợ nhặt" của Kim Lân là một tác phẩm nổi tiếng về nạn đói năm 1945. Tuy nhiên, nhiều độc giả cho rằng tác phẩm này giống như một câu chuyện cổ tích. Theo tôi, mặc dù "Vợ nhặt" phản ánh hiện thực tàn khốc của nạn đói, nhưng nó cũng chứa đựng những yếu tố cổ tích, đặc biệt là sự lạc quan, niềm tin vào cuộc sống.
Trước hết, "Vợ nhặt" có thể được coi là một câu chuyện cổ tích bởi vì nó mang đến hy vọng và niềm vui cho những con người nghèo khổ, bất hạnh. Trong bối cảnh nạn đói hoành hành, khi cái chết luôn rình rập, việc Tràng lấy được vợ là một điều phi thường, thậm chí là không tưởng. Nhưng Kim Lân đã khéo léo xây dựng tình huống này, biến điều không tưởng thành hiện thực, tạo nên một kết thúc có hậu, đầy bất ngờ và thú vị.
Thứ hai, "Vợ nhặt" cũng có những yếu tố cổ tích như sự may mắn, tình yêu thương và lòng nhân ái. Mặc dù Tràng là một người đàn ông xấu xí, thô kệch, nhưng anh ta lại may mắn gặp được Thị, một người phụ nữ hiền lành, chịu thương chịu khó. Tình yêu thương và lòng nhân ái của Thị đã giúp Tràng thoát khỏi cảnh cô đơn, lẻ loi, đồng thời mang lại niềm vui và hy vọng cho gia đình anh.
Cuối cùng, "Vợ nhặt" còn thể hiện tinh thần lạc quan, tin tưởng vào cuộc sống. Dù trong hoàn cảnh khốn cùng, Tràng vẫn không mất đi niềm tin vào tương lai. Anh ta tin rằng mình sẽ có một gia đình hạnh phúc, sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn. Niềm tin ấy đã giúp Tràng vượt qua nỗi sợ hãi, vượt qua cái chết, và hướng tới một tương lai tươi sáng.
Tóm lại, "Vợ nhặt" không chỉ là một câu chuyện về nạn đói, mà còn là một câu chuyện cổ tích về tình yêu thương, lòng nhân ái và niềm tin vào cuộc sống. Tác phẩm này đã khẳng định giá trị nhân văn sâu sắc, đồng thời khơi gợi trong mỗi người đọc niềm tin vào tương lai tốt đẹp hơn.