i:
câu 1. Bài thơ "Thuật hứng" được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật. Bài thơ gồm tám câu, mỗi câu bảy chữ, tuân thủ quy tắc đối xứng giữa hai câu đầu và hai câu cuối.
câu 2. Cặp từ trái nghĩa trong câu thơ thứ hai là "cạn" và "đầy". Cặp từ này thể hiện sự đối lập giữa hai trạng thái của nước trong ao, tạo nên hình ảnh tương phản, gợi tả vẻ đẹp bình dị, thanh tao của cảnh vật.
câu 3. Hiệu quả nghệ thuật của phép đối:
- Tạo sự cân xứng, hài hòa: Phép đối giúp tạo nên sự cân xứng về mặt cấu trúc và ý nghĩa giữa hai câu thơ. Sự tương phản về hình ảnh ("ao cạn", "trì thanh") và hành động ("vớt bèo", "phát cỏ") tạo nên sự nhịp nhàng, uyển chuyển cho câu thơ.
- Nhấn mạnh lối sống giản dị, thanh tao: Phép đối thể hiện rõ nét lối sống giản dị, thanh tao của tác giả Nguyễn Trãi. Ông lựa chọn những công việc lao động bình thường như "vớt bèo", "cấy muống", "ương sen" để thể hiện tâm hồn thanh cao, thoát tục của mình.
- Thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời: Qua phép đối, ta thấy được tinh thần lạc quan, yêu đời của tác giả. Dù phải đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách nhưng ông vẫn giữ vững niềm tin vào cuộc sống, luôn hướng về cái đẹp, cái thiện.
câu 4. Câu thơ "Bùi có một lòng trung liễn hiếu, mài chăng khuyết, nhuộm chăng đen" thể hiện sự kiên định và lòng trung thành của Nguyễn Trãi đối với đất nước và nhân dân. Ông luôn giữ vững tinh thần bất khuất, không bao giờ thay đổi dù gặp khó khăn hay thử thách nào. Lòng trung thành này cũng đồng nghĩa với tình cảm sâu sắc và trách nhiệm đối với gia đình và xã hội. Câu thơ nhấn mạnh rằng, dù thời gian trôi đi, dù hoàn cảnh có biến đổi, thì lòng trung thành và lòng hiếu thảo vẫn mãi mãi tồn tại trong tâm hồn của Nguyễn Trãi.
câu 5. Nguyễn Trãi là một nhà thơ lớn của nền văn học Việt Nam. Ông để lại nhiều tác phẩm có giá trị, trong đó có "Thuật hứng" - một bài thơ thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của ông. Qua bài thơ, ta thấy được một tâm hồn thanh cao, yêu thiên nhiên, một ý chí kiên cường, bất khuất và một tấm lòng yêu nước thương dân sâu sắc.
Trước hết, Nguyễn Trãi là một con người có tâm hồn thanh cao, yêu thiên nhiên. Ông đã dành trọn tình yêu của mình cho thiên nhiên, cho đất nước, cho nhân dân. Trong bài thơ "Thuật hứng", ông đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, bình dị của làng quê Việt Nam. Đó là hình ảnh "ao cạn vớt bèo cấy muống", "trì thanh phát cỏ ương sen", "kho thu phong nguyệt đầy qua nóc", "thuyền chở yên hà nặng vạy then". Những hình ảnh ấy vừa giản dị, mộc mạc, vừa mang đậm nét đẹp truyền thống của dân tộc.
Không chỉ yêu thiên nhiên, Nguyễn Trãi còn là một người có ý chí kiên cường, bất khuất. Dù đã lui về ở ẩn, nhưng ông vẫn luôn hướng về đất nước, về nhân dân. Ông nguyện đem tài năng của mình để phụng sự cho dân, cho nước. Câu thơ "Bui có một lòng trung lẫn hiếu/ Mài chăng khuyết, nhuộm chăng đen" đã thể hiện rõ điều đó. Ông sẵn sàng hi sinh tất cả vì đất nước, vì nhân dân, dù phải chịu đựng gian khổ, vất vả.
Ngoài ra, Nguyễn Trãi còn là một người có tấm lòng yêu nước thương dân sâu sắc. Ông luôn đau đáu trước vận mệnh của đất nước, mong muốn đất nước được hòa bình, độc lập, nhân dân được ấm no, hạnh phúc. Điều này được thể hiện rõ qua những vần thơ của ông: "Dân giàu đủ khắp đòi phương/ Ấm no ai kẻ thiếu nghèo?".
Với những vẻ đẹp tâm hồn như vậy, Nguyễn Trãi xứng đáng là một bậc đại thi hào của dân tộc. Bài thơ "Thuật hứng" là một minh chứng tiêu biểu cho tài năng và tâm hồn của ông.