6 giờ trước
6 giờ trước
Nhiều nghệ sĩ, trong đó có Lỗ Tấn, đã lấy cảm hứng từ quê hương để sáng tác. Ông là một nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm đặc sắc như “AQ chính truyện”, “Thuốc”, “Nhật kí của một người điên” và truyện ngắn “Cố hương”. Trong truyện này, nhân vật chính trở về quê hương sau hơn hai mươi năm xa nhà và thấy nơi đó đã thay đổi rất nhiều. “Tôi” muốn đưa gia đình đến nơi đất khách để làm ăn và mong muốn cuộc sống của làng quê sẽ tốt hơn. Tác phẩm này thể hiện sự tương phản giữa quê hương trong ký ức và thực tế hiện tại.
Tuy nhiên, không chỉ là những kí ức đẹp, còn có những kí ức đau buồn được nhân vật tôi gợi lên. Ví dụ như những lần bị bạn bè cùng trang lứa bắt nạt, những lần đau lòng khi mất đi người thân yêu, hoặc những lần thất tình đau đớn. Những kí ức đó khiến nhân vật tôi vẫn còn thấy tiếc nuối và đau khổ đôi chút. Những ngày ở quê, nhân vật tôi còn gặp một số người khác như Nhuận Thổ, chị Hai Dương, cháu Hoàng, và cũng được gặp gỡ nhiều người khác, từ đó tạo cho nhân vật tôi nhiều kỷ niệm đẹp và đáng nhớ hơn.
Nhân vật “tôi” nhận được tin Nhuận Thổ về quê, đã đến chơi. Nhuận Thổ trong kí ức “tôi” là một đứa trẻ khỏe mạnh, lanh lợi, và họ trở thành bạn bè qua mối quan hệ chủ tớ từng có. Nhưng hiện tại, Nhuận Thổ đã thay đổi rất nhiều. Anh ấy đã trở thành một người lớn khốn khổ, với cuộc sống vất vả, và điều này khiến nhân vật “tôi” buồn và xót xa. Sự thay đổi này là do kinh tế suy sụp và sự lạc hậu của người nông dân.
Ở ngôi làng quê đó, không chỉ có Nhuận Thổ mà còn có chị Hai Dương được biết đến với biệt danh “nàng Tây Thi đậu phụ”. Trong quá khứ, chị là một cô gái trẻ đẹp và quyến rũ, nhưng bây giờ, chị đã trở thành một người phụ nữ trên 40 tuổi và có nhiều thay đổi về ngoại hình và tính cách.
Tuy nhiên, mặc dù có những thay đổi đó, chị vẫn giữ được vẻ đẹp và sự tự tin trong bản thân, với lưỡng quyền nhô ra, môi mỏng dính, hai tay chống nạnh, không buộc thắt lưng, chân đứng chạng ra, giống hệt cái com-pa trong bộ đồ vẽ, có hai chân bé tí. Tuy nhiên, những lời nói của chị Hai Dương thể hiện một chút tính cách chua ngoa, đanh đá, đó cũng là một phần của sự trưởng thành và sự thay đổi trong tính cách của con người khi trưởng thành.
Tác giả, Lỗ Tấn, đã sử dụng sự tương phản giữa hai nhân vật để khắc họa rõ nét sự thay đổi về ngoại hình lẫn tính cách của hai nhân vật này. Qua đó, ông cũng tái hiện lại sự suy thoái và những thay đổi tiêu cực trong lối sống của con người lao động.
Nhân vật “tôi” rời khỏi quê hương đẹp đẽ của mình, để lại chỉ những kí ức khắc khoải. Trái tim nhân vật này không cảm thấy chút lưu luyến khi rời đi. Những bức tường vô hình xung quanh nhân vật “tôi” làm cho cô đơn và ngột ngạt. Đó là cảnh vật của một làng quê hiu hắt, tiêu điều và thay đổi tiêu cực của con người. Họ trở nên tàn tạ, nghèo khổ, đần độn, ngoa ngoắt và chỉ tập trung vào lợi ích bản thân.
Một số người đến để giúp đỡ nhưng cũng có những kẻ đến để lấy đi mọi thứ trong ngôi nhà cũ của nhân vật “tôi”, dù đồ đạc ấy hư hỏng, to nhỏ hay xấu tốt đều bị mang đi sạch như tuyết.
Nhân vật “tôi” nghe tiếng nước vỗ vào mạn thuyền và ngẫm nghĩ về tình bạn giữa Thủy Sinh và Hoàng, hy vọng họ không bị cách ly như nhân vật “tôi” và Nhuận Thổ. Nhân vật “tôi” cũng không muốn hai người phải trải qua những khó khăn giống như mình và Nhuận Thổ hay phải chịu đựng những điều tàn nhẫn như nhiều người khác. Với những suy nghĩ đó, nhân vật “tôi” mong muốn rằng bọn trẻ sẽ có một cuộc đời tốt đẹp hơn.
Tác giả kết thúc “Cố hương” bằng hình ảnh một con đường biểu tượng, là hướng dẫn cho con người đi đến cuộc sống tốt đẹp hơn trong tương lai. Nhân vật “tôi” cho rằng con đường không tồn tại trong tự nhiên mà do con người tạo ra. Niềm tin vào con đường mới của nhân vật “tôi” thể hiện tình yêu quê hương mãnh liệt và tư tưởng nhân đạo của Lỗ Tấn trong tác phẩm.
Truyện sử dụng các thủ pháp nghệ thuật hiện tại, hồi ức, đối chiếu để tạo một mạch truyện liên kết. Nhà văn sử dụng nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế để khắc họa các nhân vật rõ nét, sinh động và chân thực. Hình ảnh biểu tượng và các phương thức biểu đạt tự sự, miêu tả, biểu cảm, nghị luận đóng góp vào thành công của tác phẩm.
Trong truyện ngắn này, tác giả đã tố cáo và phê phán xã hội phong kiến cũ đồng thời nêu ra một số vấn đề quan trọng của người nông dân và toàn xã hội. Tác giả sử dụng ngôn từ một cách tinh tế để mô tả tình trạng “ngu muội” và “hèn nhát” của nhân dân. Đồng thời, tác giả cũng đặt ra những câu hỏi và suy ngẫm về con đường đi của những người nông dân lao động, nhằm khơi gợi sự quan tâm và suy nghĩ của độc giả về vấn đề này. Bằng cách này, tác giả đã bổ sung thêm các ý tưởng và thông tin hữu ích để giúp độc giả hiểu sâu hơn về tác phẩm và xã hội trong đó nó được viết ra.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời