Trong cuộc sống, con người không thể tránh khỏi những lúc đau yếu, bệnh tật. Đó là quy luật tự nhiên mà bất cứ ai cũng phải trải qua. Tuy nhiên, cách ứng xử và thái độ đối mặt với bệnh tật của mỗi người lại khác nhau. Trong đoạn trích "Bà ốm" của Thạch Lam, hình ảnh người bà được khắc họa rất sinh động, chân thực, đồng thời cũng gợi lên nhiều suy ngẫm cho người đọc về tình cảm gia đình, về sự hy sinh thầm lặng của người phụ nữ Việt Nam.
Trước hết, bà là một người mẹ hiền hậu, tần tảo, chịu thương chịu khó. Bà luôn dành trọn tình yêu thương, sự quan tâm chăm sóc cho các con. Khi bà ốm, dù đang bận rộn với công việc đồng áng nhưng bà vẫn cố gắng về nhà để thăm nom, động viên các con. Nhìn thấy các con lo lắng, bà càng thêm xót xa, thương các con.
Thứ hai, bà là một người vợ chu đáo, đảm đang. Bà luôn biết cách vun vén cho hạnh phúc gia đình. Khi chồng ốm, bà đã tất bật chạy ngược chạy xuôi mua thuốc thang, nấu cháo, chăm sóc chồng. Bà không quản ngại vất vả, chỉ mong chồng mau khỏe.
Thứ ba, bà là một người cháu hiếu thảo. Dù tuổi cao sức yếu nhưng bà vẫn luôn quan tâm đến con cháu. Khi nghe tin cháu gái bị ốm, bà vội vàng chạy sang thăm nom, động viên cháu. Bà còn mang theo một ít quà bánh để cháu ăn cho đỡ đói.
Hình ảnh người bà trong đoạn trích "Bà ốm" là một hình ảnh đẹp đẽ, đáng trân trọng. Bà là tấm gương sáng về lòng yêu thương, sự hy sinh thầm lặng của người phụ nữ Việt Nam. Qua đó, tác giả Thạch Lam muốn gửi gắm tới người đọc thông điệp ý nghĩa về tình cảm gia đình, về sự quan tâm, chia sẻ giữa người với người.