i:
câu 1. * Xác định dạng thức xuất hiện của chủ thể trữ tình: Chủ thể trữ tình trong bài thơ "Con Chim Sẻ Nhỏ Chết Rồi" được thể hiện qua ngôi thứ nhất, xưng "tôi". Người kể chuyện trực tiếp chia sẻ cảm xúc, suy nghĩ và trải nghiệm cá nhân với độc giả.
Phân tích tác dụng của việc sử dụng ngôi thứ nhất:
- Tạo nên sự chân thực, gần gũi cho câu chuyện.
- Giúp người đọc dễ dàng đồng cảm với tâm trạng của nhân vật chính.
- Thể hiện rõ ràng quan điểm, suy nghĩ của tác giả đối với vấn đề được đặt ra trong bài thơ.
câu 2. Trong văn bản, nhân vật trữ tình đã cảm thấy đau đớn, xót xa cho chú chim sẻ bé nhỏ bị chết vì bão tố. Nhân vật cũng thể hiện sự ân hận, day dứt vì đã bỏ mặc chú chim trong cơn bão, khiến chú phải chịu đựng cái chết oan uổng.
câu 3. Trong đoạn trích "Con chim sẻ nhỏ chết rồi", tác giả Nguyễn Quang Thiều đã sử dụng biện pháp tu từ nhân hóa một cách tinh tế và hiệu quả.
* "Đêm đêm tôi vừa chợp mắt cánh cửa lại rung lên tiếng đập cánh": Tác giả nhân hóa cánh cửa bằng động từ "rung lên" - hành động thường thấy ở con người khi bị kích thích bởi âm thanh hoặc cảm xúc. Điều này tạo nên hình ảnh sinh động, gợi tả sự bất an, lo lắng của nhân vật chính khi chứng kiến cái chết của chú chim sẻ.
* "Những quả trứng lại lăn vào giấc ngủ tiếng lăn như đá lở trên ngàn": Tác giả tiếp tục nhân hóa "những quả trứng" với động từ "lăn". Hình ảnh này khiến cho những quả trứng trở nên sống động, như đang cố gắng thoát khỏi nguy hiểm, tìm kiếm sự an toàn. Đồng thời, việc so sánh "tiếng lăn" với "đá lở trên ngàn" làm tăng thêm sức mạnh biểu đạt, nhấn mạnh sự dữ dội, tàn bạo của thiên nhiên.
Tác dụng của phép nhân hóa:
* Tăng tính gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt: Tạo nên hình ảnh sinh động, hấp dẫn, giúp người đọc dễ dàng hình dung cảnh tượng được miêu tả.
* Thể hiện tâm trạng, suy nghĩ của nhân vật: Qua đó, ta thấy được nỗi buồn, sự tiếc nuối, lòng thương xót của nhân vật đối với chú chim sẻ bé nhỏ.
* Nâng cao giá trị nghệ thuật cho tác phẩm: Làm cho bài thơ trở nên sâu sắc, giàu ý nghĩa hơn.
câu 4. Hai câu thơ "nó để lại trong tổ những quả trứng những con chim non mãi mãi chẳng ra đời" thể hiện nỗi đau xót sâu sắc của tác giả khi chứng kiến cái chết bi thảm của chú chim sẻ nhỏ. Chú chim bé bỏng, yếu ớt đã phải đối mặt với bao hiểm nguy, cuối cùng lại gục ngã trước cửa nhà mình, để lại những quả trứng chưa kịp nở. Hình ảnh những quả trứng "mãi mãi chẳng ra đời" gợi lên một cảm giác tiếc nuối, hụt hẫng, đồng thời cũng là lời tố cáo mạnh mẽ về sự tàn phá của thiên nhiên, về sự bất lực của con người trước những biến cố khắc nghiệt. Câu thơ không chỉ là lời than thở cho số phận ngắn ngủi của loài vật mà còn là lời nhắc nhở chúng ta về giá trị của cuộc sống, về ý thức bảo vệ môi trường, bảo vệ những sinh linh bé nhỏ đang tồn tại quanh ta.
câu 5. Trong cuộc sống, ai cũng có thể mắc phải những sai lầm, khuyết điểm. Điều quan trọng là chúng ta cần biết ăn năn, hối lỗi và sửa chữa những sai lầm đó. Việc này giúp chúng ta trưởng thành hơn, trở nên tốt đẹp hơn và tránh được những hậu quả tiêu cực cho bản thân và xã hội.
Khi nhận thức được sai lầm, chúng ta sẽ cảm thấy day dứt, dằn vặt. Đó là dấu hiệu của lương tâm đang thức tỉnh, nhắc nhở chúng ta cần phải thay đổi. Sự ăn năn, hối lỗi giúp chúng ta nhìn nhận rõ ràng hơn về hành động của mình, từ đó rút kinh nghiệm và tránh lặp lại những sai lầm tương tự.
Việc sửa chữa sai lầm cũng mang ý nghĩa tích cực đối với bản thân và xã hội. Khi chúng ta cố gắng khắc phục những sai lầm, chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Đồng thời, điều này cũng góp phần xây dựng một cộng đồng tốt đẹp hơn, nơi mọi người cùng nhau nỗ lực vì sự phát triển chung.
Tuy nhiên, việc ăn năn, hối lỗi không chỉ dừng lại ở lời nói mà cần phải được thể hiện bằng hành động cụ thể. Chúng ta cần phải có kế hoạch, biện pháp cụ thể để khắc phục những sai lầm, khuyết điểm của mình. Chỉ khi đó, chúng ta mới thực sự trưởng thành và hoàn thiện bản thân.
Tóm lại, việc biết ăn năn, hối lỗi với những sai lầm, khuyết điểm của mình trong quá khứ là một phẩm chất cao quý của con người. Nó giúp chúng ta trở nên tốt đẹp hơn, tránh được những hậu quả tiêu cực và đóng góp tích cực cho xã hội. Hãy luôn nhớ rằng, mỗi sai lầm đều là cơ hội để chúng ta học hỏi và trưởng thành.