ii:
câu 1. Thomas Edison đã từng nói rằng:"Thiên tài một phần trăm là cảm hứng và chín mươi chín phần trăm là mồ hôi." Quả thật đúng như vậy, đằng sau những thành công rực rỡ luôn là những nỗ lực phi thường mà ít ai biết được. Thế nhưng bên cạnh những tấm gương tốt ấy vẫn còn những con người dễ dàng bỏ cuộc khi gặp khó khăn, họ nhanh chóng từ bỏ ước mơ vì lí do bản thân không đủ giỏi, không đủ thông minh. Nhưng liệu có phải chỉ cần thông minh là có thể thành công hay không? Hãy nhìn vào ví dụ điển hình là Thomas Edison, ông là một trong những nhà phát minh vĩ đại nhất mọi thời đại, thế nhưng ông chỉ học hết lớp hai. Vậy điều gì đã làm nên thành công cho Edison? Đó chính là nhờ vào sự chăm chỉ, kiên trì của mình.
Edison sinh ra đã không được khỏe mạnh như bao đứa trẻ khác, ông bị mất giọng nói lúc năm tuổi và hầu như không thể nghe được cho tới khi sáu tuổi. Mẹ ông đã rất lo lắng và đưa ông đến bác sĩ để kiểm tra, kết quả cho thấy ông bị suy giảm khả năng nghe. Vì vậy bà đã quyết định dạy Edison ở nhà, bà nghĩ rằng trường học sẽ khiến tâm lý Edison bất ổn. Bà đã dành nhiều giờ đồng hồ mỗi ngày để dạy cậu bé, bà đọc to tất cả mọi thứ và lặp đi lặp lại cho tới khi Edison thực sự hiểu. Nhờ vậy mà Edison đã vượt qua được khiếm khuyết của bản thân để học tập. Tuy nhiên mẹ của Edison mất sớm khi ông mới mười một tuổi, điều này đã tạo ra một cú sốc lớn đối với Edison. Sau khi mẹ mất, Edison gần như không có cơ hội được học hành tử tế. Khi lên lớp hai, thầy giáo nhận xét rằng đầu óc Edison không được tỉnh táo và ông bị đuổi khỏi trường học. Điều này giống như một vết dao đâm thẳng vào trái tim người mẹ mới mất của Edison và bà đã ngay lập tức chuyển Edison sang một trường khác. May mắn thay ở ngôi trường mới này, Edison đã tìm được một người thầy biết trân trọng tài năng của mình. Thầy giáo đã giúp Edison phát triển trí tuệ và tư duy của mình.
Sau này, Edison đã trở thành một nhà phát minh vĩ đại nhất mọi thời đại với hơn một ngàn phát minh mang lại lợi ích cho nhân loại. Trong đó, phát minh nổi tiếng nhất phải kể đến là chiếc bóng đèn dây tóc đầu tiên trên thế giới. Để làm ra được chiếc bóng đèn, Edison đã phải trải qua hai ngàn lần thử nghiệm thất bại. Mỗi lần thất bại đều khiến ông cảm thấy đau đớn như có nhát dao cứa qua tim vậy. Thế nhưng thay vì lựa chọn từ bỏ, Edison lại xem mỗi lần thất bại kia là một bước tiến gần hơn đến thành công. Và cuối cùng, ông cũng đã thành công.
Có thể thấy, sự kiên trì và bền bỉ chính là chìa khóa dẫn đến thành công. Chúng ta không thể tránh khỏi những sai lầm trong cuộc sống, nhưng nếu chúng ta biết cách rút kinh nghiệm từ những sai lầm đó thì chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Ngược lại, nếu chúng ta cứ mãi dậm chân tại chỗ hoặc tiếp tục mắc phải những sai lầm tương tự thì chúng ta sẽ mãi mãi không thể đạt được thành công.
câu 2. Hai đoạn trích "Người thầy đầu tiên" của Aitmatov và "Chiếc lá cuối cùng" của O'Henry đều là những tác phẩm văn học kinh điển, mang đậm dấu ấn cá nhân của mỗi tác giả. Tuy nhiên, qua hai đoạn trích này, chúng ta có thể thấy được sự khác biệt trong cách tiếp cận và khai thác chủ đề của hai tác giả.
Về nội dung, cả hai đoạn trích đều xoay quanh chủ đề tình người, tình thầy trò, tình bạn đẹp đẽ, thiêng liêng. Trong đoạn trích "Người thầy đầu tiên", tác giả Aitmatov đã kể về câu chuyện cảm động về tình thầy trò giữa thầy Đuy-sen và cô bé An-tư-nai. Thầy Đuy-sen là một người thầy hết lòng yêu thương học trò, sẵn sàng hy sinh mọi thứ để giúp đỡ học trò của mình. Còn trong đoạn trích "Chiếc lá cuối cùng", tác giả O'Henry đã kể về câu chuyện cảm động về tình bạn giữa hai họa sĩ trẻ tuổi là Giôn-xi và Xiu. Giôn-xi bị bệnh nặng, nhưng nhờ sự chăm sóc, động viên của Xiu và chiếc lá cuối cùng của cụ Bơ-men, Giôn-xi đã vượt qua cơn bệnh hiểm nghèo.
Tuy nhiên, cách tiếp cận và khai thác chủ đề của hai tác giả lại hoàn toàn khác nhau. Trong đoạn trích "Người thầy đầu tiên", tác giả Aitmatov đã sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, miêu tả chi tiết, tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống vùng núi. Đồng thời, tác giả cũng sử dụng biện pháp tu từ như ẩn dụ, so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn của thầy Đuy-sen. Qua đó, tác giả muốn khẳng định vai trò to lớn của người thầy trong việc giáo dục, bồi dưỡng nhân cách cho học trò.
Trong đoạn trích "Chiếc lá cuối cùng", tác giả O'Henry lại sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Tác giả sử dụng biện pháp tương phản, tăng cấp để làm nổi bật sự thay đổi trong tâm trạng của nhân vật. Qua đó, tác giả muốn khẳng định sức mạnh của tình bạn, lòng nhân ái và sự hi sinh cao cả.
Tóm lại, hai đoạn trích "Người thầy đầu tiên" và "Chiếc lá cuối cùng" đều là những tác phẩm văn học hay, mang đậm dấu ấn cá nhân của mỗi tác giả. Tuy nhiên, qua hai đoạn trích này, chúng ta có thể thấy được sự khác biệt trong cách tiếp cận và khai thác chủ đề của hai tác giả. Điều này góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học thế giới.