2 giờ trước
2 giờ trước
2 giờ trước
1. Phân tích đặc sắc nghệ thuật trần thuật (Khoảng 200 chữ)
Đoạn trích về chiến thắng Ngọc Hồi – Đống Đa đã thể hiện rõ nét nghệ thuật trần thuật đặc sắc. Tác giả đã kết hợp thành công phương pháp kể chuyện tự sự lịch sử với lối tả cảnh và tả người hào hùng, làm nổi bật tầm vóc chiến công và hình tượng người anh hùng dân tộc. Ngôn ngữ trần thuật mang giọng điệu hùng tráng, dồn dập thông qua việc sử dụng các động từ mạnh mẽ, liên tiếp như: "tới", "tuyển", "lập", "rồi", "bỏ", "đi", tạo cảm giác tốc độ và sức mạnh áp đảo của quân Tây Sơn. Đặc biệt, nghệ thuật nghi binh được kể lại một cách chi tiết (lấy rơm rấp nước phủ kín) không chỉ thể hiện tài thao lược của Quang Trung mà còn khiến câu chuyện thêm phần kịch tính, hấp dẫn. Bên cạnh đó, việc sử dụng yếu tố kì ảo, bất ngờ (trời bỗng chuyển gió nam) đã đẩy mâu thuẫn lên đỉnh điểm, đồng thời khẳng định tính chính nghĩa và sự phù trợ của thiên nhiên cho chiến thắng của nghĩa quân. Chính sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa hiện thực, miêu tả tâm lí và yếu tố bất ngờ đã tạo nên sức hấp dẫn đặc biệt cho đoạn trích này.
2. Phân tích vẻ đẹp hình tượng nhân vật Cò (Khoảng 600 chữ)
Vẻ đẹp hình tượng người anh hùng dân tộc Vua Quang Trung
Đoạn trích miêu tả trận đánh thần tốc của Vua Quang Trung đã khắc họa một cách sinh động, hào hùng hình tượng người anh hùng dân tộc với vẻ đẹp toàn diện của một nhà lãnh đạo xuất chúng: quyết đoán, mưu lược và có khả năng cảm hóa lòng người.
Vẻ đẹp đầu tiên của Quang Trung thể hiện ở sự nhanh nhạy, quyết đoán và ý chí chiến thắng tuyệt đối. Chỉ trong đêm mùng 3 tháng Giêng, ông đã "tới làng Hạ Hồi, huyện Thượng Phúc, lặng lẽ vây kín làng ấy" rồi "rồi bắc loa truyền gọi". Hành động này cho thấy tính kỷ luật cao và khả năng hành quân thần tốc của quân đội Tây Sơn dưới sự dẫn dắt của ông. Sự quyết đoán còn được thể hiện qua hành động "gắp rút sai đội khiêng ván vừa che vừa xông thẳng lên trước". Việc này vừa thể hiện sự xông xáo, dũng mãnh, lại vừa bảo toàn lực lượng trước mũi giáo hiểm ác của quân thù, cho thấy sự cân nhắc giữa dũng khí và chiến lược.
Không chỉ dũng mãnh, Vua Quang Trung còn là một nhà cầm quân mưu lược, tài trí hơn người. Ông không chỉ dùng sức mạnh mà còn dùng trí tuệ để chiến thắng. Kế sách nghi binh "lấy rơm rấp nước phủ kín" đã tạo nên ảo ảnh về một đội quân đông đảo, khiến địch phải e sợ. Đặc biệt, việc viết chữ "nhất" (chữ Hán có nghĩa là một, duy nhất) lên cờ không chỉ là một mật lệnh mà còn là một hành động trấn an tâm lí cực kỳ hiệu quả. Nó khơi gợi tinh thần đoàn kết, nhắc nhở quân sĩ về mục tiêu duy nhất là chiến thắng, từ đó nâng cao tinh thần chiến đấu lên mức cao nhất. Chính sự kết hợp giữa mưu trí và tính toán tâm lí này đã làm nên tầm vóc của người lãnh đạo kiệt xuất.
Cuối cùng, vẻ đẹp của Quang Trung còn nằm ở khả năng khích lệ và cảm hóa ba quân. Tinh thần của quân sĩ được miêu tả rõ nét: "tiếng lính luân phiên nhau dạ ran để hưởng ứng, nghe như có hơn vài vạn người". Điều này chứng tỏ niềm tin tuyệt đối mà quân sĩ dành cho người chỉ huy của mình. Sự đồng lòng, nhất trí ấy không phải là sự ép buộc mà là kết quả của sự tin tưởng, của khí phách lẫm liệt toát ra từ chính vị thủ lĩnh. Trong trận chiến, khi đối mặt với thủ đoạn hèn hạ của quân Thanh (phun khói lửa), Vua Quang Trung vẫn "cười với điềm tĩnh" và dùng "dốc thúc" chứ không phải bạo lực để động viên, cho thấy phong thái tự tin, ung dung của bậc đại anh hùng.
Như vậy, thông qua các chi tiết miêu tả hành động, lời nói và thần thái, đoạn trích đã thành công xây dựng hình tượng Vua Quang Trung không chỉ là một nhà quân sự lỗi lạc mà còn là một vị minh quân biết lấy mưu lược, lòng tin và sự bình tĩnh để tạo nên chiến thắng vĩ đại.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
Top thành viên trả lời