Trong kho tàng truyện dân gian Việt Nam, có rất nhiều tác phẩm mang ý nghĩa sâu sắc, nhằm truyền tải những bài học đạo đức, kinh nghiệm sống cho thế hệ trẻ. Một trong số đó là truyện "Ếch ngồi đáy giếng" với nội dung hài hước, nhẹ nhàng nhưng vô cùng thâm thúy, khéo léo. Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính là một chú ếch tự cao, huênh hoang, coi trời bằng vung khi sống trong đáy giếng.
Truyện kể về một con ếch sống trong một cái giếng nhỏ. Vì sống trong giếng lâu ngày, nên nó không biết thế giới bên ngoài như thế nào. Những con vật sống cùng dưới đáy giếng với nó cũng chỉ có vài con cua, ốc, nhái bé nhỏ. Mỗi lần ếch cất tiếng kêu Ồm ộp vang động khiến các con vật kia đều khiếp sợ. Nó tưởng rằng mình oai phong giống như vị chúa tể ở nơi đây. Nhìn lên trên, ếch thấy bầu trời bé xíu chỉ bằng chiếc vung. Nó nghĩ rằng bầu trời quá là nhỏ bé còn nó thì thật vĩ đại nên liền cất tiếng khàn khàn mà hát rằng:
"Trời ơi chật như cái vung
Tôi mà nhảy xuống hôm nay
Cả ông trời bé tí cũng run
Sợ hãi tôi ngay lập tức."
Rồi một năm trời mưa to, nước giếng dâng cao, đưa ếch ra ngoài. Quen thói cũ, ếch nghênh ngang đi lại khắp nơi, di chuyển tứ phía. Nó nhâng nháo đưa cặp mắt nhìn lên bầu trời, theo thói quen vẫn đưa cặp mắt lên quan sát bầu trời bé xíu ở trong giếng. Nó cảm thấy hết sức ngạc nhiên vì bầu trời to lớn hơn nhiều so với những gì mà nó đã tưởng tượng. Thế nhưng, ếch tin rằng mình là chúa tể ở nơi đây nên đã phóng tầm mắt lên nhìn bầu trời bé tí rồi cất tiếng ồm ộp ọ ọe mà hát bài ca quen thuộc. Nó giang chân, giơ tay để thể hiện sức mạnh của mình ở chốn to lớn này. Chợt một con trâu đi qua, nó giẫm bẹp con ếch đáng thương đang nằm im thin thít. Có lẽ, ếch ta cũng không hiểu tại sao mình lại chết nhanh chóng và đau đớn như vậy.
Qua câu chuyện, em nhận thấy rằng chúng ta không nên giống như chú ếch ngồi đáy giếng, tự cao, huênh hoang, coi trời bằng vung. Chúng ta hãy luôn giữ thái độ khiêm tốn, không ngừng học hỏi để mở rộng tầm nhìn, tầm hiểu biết của mình. Nếu cứ mãi sống trong sự ngu dốt, thiển cận, chắc chắn sẽ phải trả giá đắt như chú ếch kia.
Về nghệ thuật, truyện "Ếch ngồi đáy giếng" sử dụng nghệ thuật tạo tình huống, tương phản và tăng cấp hợp lí giúp cho câu chuyện sinh động, hấp dẫn hơn. Nhân hóa giúp cho câu chuyện trở nên gần gũi, dễ hiểu hơn với người đọc. Truyện cũng xây dựng một kết thúc bất ngờ, giàu ý nghĩa tạo sự hứng thú cho người đọc.
Như vậy, câu chuyện "Ếch ngồi đáy giếng" đã mang đến cho chúng ta một bài học quý giá về sự khiêm tốn, không ngừng học hỏi để mở rộng tầm nhìn, tầm hiểu biết của bản thân.