Trong bài thơ "Mùa xuân nho nhỏ" của Thanh Hải, tác giả đã thể hiện tình yêu quê hương đất nước và ước nguyện cống hiến chân thành tha thiết của mình qua những hình ảnh giản dị mà giàu sức gợi. Bài thơ được sáng tác vào tháng 11 năm 1980 khi nhà thơ đang nằm trên giường bệnh, đây cũng chính là thời điểm cuộc sống vật chất của con người Việt Nam còn nhiều khó khăn thiếu thốn, đời sống tinh thần tuy nhiên lại vô cùng phong phú. Mở đầu bài thơ, tác giả đã vẽ lên bức tranh thiên nhiên mùa xuân với những nét đẹp giản dị nhưng tươi tắn:
"Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc."
Hình ảnh dòng sông xanh - một dòng sông thơ mộng hòa với màu tím biếc của bông hoa tạo nên một khung cảnh thanh bình, yên ả. Bông hoa ấy có thể là hoa lục bình hoặc hoa súng, loài hoa mang vẻ đẹp mộc mạc, dân dã nơi làng quê. Tác giả đặt động từ "mọc" ở đầu câu thơ để nhấn mạnh sức sống mãnh liệt của vẻ đẹp tự nhiên, đồng thời thể hiện sự ngạc nhiên, vui mừng, niềm yêu thích trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Bức tranh mùa xuân tiếp tục được nhà thơ miêu tả ở chi tiết sau đó:
"Ơi con chim chiền chiện
Hót chi mà vang trời."
Tiếng hót của chú chim chiền chiện vang vọng khắp bầu trời như tiếng gọi của mùa xuân, khiến lòng người thêm say đắm. Tiếng chim ngân vang, rung động đất trời và lòng người, thôi thúc người tù cách mạng cất tiếng chào đón:
"Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng."
Giọt long lanh phải chăng là giọt mưa xuân, nắng xuân, sương xuân còn đọng lại trên cành cây kẽ lá. Nhưng ở đây, giọt long lanh là để chỉ những giọt âm thanh của tiếng chim chiền chiện. Trong cái nhìn tinh tế, độc đáo của tác giả, giọt âm thanh không tan chảy vào không gian mà được gìn giữ, chắt lọc để đọng lại thành từng giọt trong không trung. Như vậy, chỉ bằng vài nét phác họa đơn giản, nhà thơ đã mở ra một không gian cao rộng, tràn đầy ánh sáng của mùa xuân.
Không dừng lại ở đó, bức tranh mùa xuân còn trở nên sinh động hơn nhờ sự xuất hiện của hình ảnh con người lao động:
"Mùa xuân người cầm súng
Lộc giắt đầy quanh lưng
Mùa xuân người ra đồng
Lộc trải dài nương mạ."
Hình ảnh lộc non là biểu tượng cho sự may mắn, phát tài phát lộc, là điều mà con người luôn mong muốn có được trong dịp đầu năm mới. Người lính khoác trên lưng vành lá ngụy trang xanh biếc, mang theo sức sống mùa xuân, hy vọng về một ngày mai thanh bình. Người nông dân đem đến sức sống, sự trù phú cho đồng ruộng qua hình ảnh "lộc trải dài nương mạ". Tất cả mọi người đều khẩn trương, hăng say với công việc của mình vì một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Như vậy, bằng những hình ảnh thơ gần gũi, nhịp thơ dồn dập kết hợp với biện pháp tu từ ẩn dụ, nhà thơ Thanh Hải đã vẽ nên bức tranh mùa xuân xứ Huế vừa giản dị lại tươi tắn, tràn đầy nhựa sống.