7 giờ trước
7 giờ trước
$-$ Bn tham khảo nha
Tác phẩm Nỗi sầu ai oán của người cung nữ là một bài thơ theo thể thơ song thất lục bát, phản ánh tâm trạng bi thương, cô đơn của những người phụ nữ trong cung cấm thời xưa. Qua tác phẩm, tác giả đã khắc họa một cách sâu sắc nỗi sầu ai oán, nỗi cô đơn, nỗi bất lực của những người cung nữ trước những bất công của cuộc sống.
Bài thơ mở đầu bằng những hình ảnh gợi tả cảnh cung cấm trống vắng, u tịch, nơi mà người cung nữ phải sống xa rời tự do, xa rời hạnh phúc đời thường. Những cảm xúc được miêu tả rất tinh tế, từ nỗi nhớ quê, nỗi nhớ người thân đến nỗi cô đơn trong chính không gian mình đang sống. Nhịp điệu song thất lục bát kết hợp với cách gieo vần uyển chuyển làm tăng tính bi thương và nhạc điệu trầm lắng cho bài thơ.
Một điểm nổi bật là giọng điệu của người cung nữ. Tác phẩm không chỉ bộc lộ nỗi sầu về cảnh sống khắc nghiệt mà còn thể hiện thái độ cam chịu, bất lực trước số phận. Những hình ảnh “gối đơn”, “bóng chiều” hay “trời mưa gió” là những chi tiết gợi cảm xúc mạnh mẽ, khiến người đọc đồng cảm sâu sắc với nỗi đau của nhân vật.
Qua tác phẩm, tác giả cũng gửi gắm thông điệp nhân văn về cuộc sống của phụ nữ trong xã hội phong kiến. Nó vừa là lời cảnh tỉnh về những bất công xã hội, vừa là lời nhắc nhở về giá trị của tự do, hạnh phúc và sự đồng cảm với số phận con người.
Như vậy, Nỗi sầu ai oán của người cung nữ không chỉ là bài thơ miêu tả nỗi đau cá nhân mà còn phản ánh sâu sắc bức tranh xã hội thời phong kiến, góp phần khơi dậy lòng trắc ẩn và sự đồng cảm nơi người đọc. Sử dụng thể thơ song thất lục bát một cách linh hoạt, bài thơ vừa giàu nhạc điệu vừa giàu cảm xúc, để lại ấn tượng sâu sắc về nỗi cô đơn, bi thương nhưng đầy nhân văn của người cung nữ.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
2 giờ trước
Top thành viên trả lời