i:
câu 1. Thể thơ tự do
câu 2. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là "anh".
câu 3. : Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là miêu tả và tự sự. Đoạn trích sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, tạo nên bức tranh sinh động về vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của Trường Sa. Tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa để làm nổi bật vẻ đẹp độc đáo của vùng đất này.
: Biện pháp tu từ chủ yếu được sử dụng trong đoạn trích là so sánh. Cụ thể, tác giả sử dụng phép so sánh ngang bằng với các cụm từ "như", "giống" để đối chiếu những hình ảnh cụ thể với khái niệm trừu tượng hoặc ngược lại. Ví dụ:
- "Những mặt đá phập phồng như giọt máu đang neo chặt lại giữa biển trời": So sánh mặt đá với giọt máu nhằm nhấn mạnh sự rắn chắc, bền bỉ của đá, đồng thời gợi liên tưởng đến sự hy sinh, kiên cường của con người nơi đây.
- "Mặt cát nhịp bồi hồi cùng nhịp trái tim tôi": So sánh nhịp cát với nhịp tim, tạo cảm giác đồng điệu, hòa hợp giữa con người và thiên nhiên, thể hiện tình yêu quê hương tha thiết của tác giả.
Biện pháp so sánh giúp tăng sức gợi hình, gợi cảm cho đoạn thơ, khiến cho cảnh vật Trường Sa trở nên sống động, ấn tượng hơn. Đồng thời, nó cũng góp phần thể hiện tâm trạng, suy nghĩ của tác giả về vùng đất thiêng liêng này.
câu 4. Trong đoạn trích trên, tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh để miêu tả vẻ đẹp hùng vĩ và ý nghĩa sâu sắc của Trường Sa.
- Câu thơ đầu tiên: "Những mặt đá phập phồng như giọt máu đang neo chặt lại giữa biển trời" sử dụng phép so sánh ngang bằng với từ so sánh "như". Hình ảnh "giọt máu" được so sánh với "mặt đá", tạo nên sự tương đồng về hình thức và cảm xúc. Mặt đá phập phồng, nhấp nhô giống như giọt máu đang đập mạnh mẽ, thể hiện sức sống mãnh liệt, bền bỉ của đất nước. Đồng thời, việc "neo chặt lại giữa biển trời" gợi liên tưởng đến vị trí địa lý quan trọng của Trường Sa, nơi bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc.
- Câu thơ thứ hai: "Lá phong ba xanh mắt người lính đảo cát" cũng sử dụng phép so sánh ngang bằng với từ so sánh "xanh". Tác giả so sánh màu xanh của lá phong ba với "mắt người lính đảo cát", nhấn mạnh sự kiên cường, gan dạ của người lính. Màu xanh của lá phong ba tượng trưng cho hy vọng, niềm tin chiến thắng, đồng thời phản ánh tinh thần lạc quan, dũng cảm của người lính đảo.
Tác dụng của biện pháp tu từ so sánh:
- Tăng sức gợi hình, gợi cảm cho sự diễn đạt: So sánh giúp người đọc dễ dàng hình dung được vẻ đẹp hùng vĩ, hoang sơ nhưng đầy sức sống của Trường Sa.
- Làm nổi bật ý nghĩa của Trường Sa: Qua phép so sánh, tác giả khẳng định giá trị to lớn của Trường Sa đối với đất nước, không chỉ là vùng lãnh thổ mà còn là biểu tượng của lòng yêu nước, tinh thần bất khuất của dân tộc Việt Nam.
- Thể hiện tình cảm của tác giả dành cho Trường Sa: Biện pháp so sánh thể hiện sự ngưỡng mộ, tự hào và lòng biết ơn của tác giả đối với những người lính đảo, những người con ưu tú của đất nước đã cống hiến tuổi thanh xuân cho sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc.
câu 5. Các dòng thơ "Anh đã mang về từ Trường Sa những tấm ảnh hiện lên từ lốc cát từ bão xô gió giật từ sương mù đậm đặc từ khói súng bất ngờ" gợi ra hình ảnh khắc nghiệt và khó khăn mà người lính phải đối mặt khi làm nhiệm vụ tại quần đảo Trường Sa. Từ "lốc cát", "bão xô gió giật", "sương mù đậm đặc", "khói súng bất ngờ" đều miêu tả môi trường khắc nghiệt với thời tiết biến đổi liên tục và sự nguy hiểm tiềm ẩn. Điều này thể hiện rõ ràng rằng cuộc sống của người lính Trường Sa không chỉ đơn thuần là công việc bảo vệ lãnh thổ mà còn đòi hỏi họ phải vượt qua nhiều thử thách và khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ.
câu 6. Tác giả thể hiện sự ngưỡng mộ, tự hào và đồng thời cũng có chút xót xa, tiếc nuối trước vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của Trường Sa và tinh thần kiên cường, dũng cảm của những người lính nơi đây.
câu 7. Trong thời đại hiện nay, trách nhiệm của thanh niên không chỉ đơn thuần là bảo vệ và phát triển quốc gia mà còn đóng góp tích cực vào việc xây dựng một xã hội công bằng, dân chủ và tiến bộ. Thanh niên cần phải nhận thức rõ ràng về vai trò quan trọng của mình trong việc thúc đẩy sự phát triển bền vững của đất nước.
Đầu tiên, thanh niên cần phải nắm bắt kiến thức và kỹ năng để trở thành những nhà lãnh đạo tương lai. Họ nên tham gia vào các hoạt động giáo dục, nghiên cứu và đào tạo để nâng cao trình độ chuyên môn và khả năng quản lý. Điều này giúp họ tự tin hơn khi đảm nhận các vị trí quan trọng trong chính phủ, tổ chức phi chính phủ hoặc doanh nghiệp.
Thứ hai, thanh niên cần thể hiện tinh thần đoàn kết và sẵn sàng cống hiến cho cộng đồng. Họ nên tham gia vào các hoạt động tình nguyện, hỗ trợ những người khó khăn và giải quyết các vấn đề xã hội. Bằng cách này, họ không chỉ làm đẹp hình ảnh cá nhân mà còn góp phần xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.
Cuối cùng, thanh niên cần phải có ý thức về môi trường và sử dụng tài nguyên một cách bền vững. Họ nên tìm hiểu về biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường và các biện pháp giảm thiểu tác động tiêu cực. Đồng thời, họ cũng nên khuyến khích mọi người thay đổi thói quen sống để bảo vệ hành tinh cho thế hệ mai sau.
Tóm lại, trách nhiệm của thanh niên ngày nay không chỉ dừng lại ở việc bảo vệ quê hương mà còn bao gồm cả việc xây dựng một xã hội công bằng, dân chủ và tiến bộ. Để hoàn thành sứ mệnh này, thanh niên cần phải nỗ lực học tập, rèn luyện và tham gia tích cực vào các hoạt động xã hội. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể đạt được mục tiêu chung là xây dựng một Việt Nam hùng cường và thịnh vượng.
ii:
Trong truyện ngắn "Chiếc lược ngà", nhà văn Nguyễn Quang Sáng đã xây dựng thành công nhân vật bé Thu. Ở bé Thu, ta thấy một số phận bất hạnh, sớm phải chịu "cái mất mát lớn lao đầu tiên trong đời". Bé Thu không nhận ba bởi ký ức về người cha chưa hề tồn tại, cha chỉ hiện về qua lời kể của bà và mẹ. Ngày đầu gặp cha, bé Thu tỏ ra ngờ vực, lảng tránh và sợ hãi. Suốt ba ngày ở bên cha, bé Thu luôn giữ khoảng cách, cương quyết không gọi tiếng ba. Trong bữa cơm, khi ông Sáu gắp cho con cái trứng cá, bé Thu liền hất xuống đất, khiến ông Sáu giận dữ và đánh con. Đến cuối cùng, khi nghe bà ngoại giải thích về vết sẹo trên má, bé Thu mới vỡ òa trong tiếng khóc. Em đã chấp nhận ông Sáu làm cha, chấp nhận mối quan hệ cha con thiêng liêng.
Bé Thu là một cô bé ương bướng nhưng lại hồn nhiên, ngây thơ. Sự ương bướng của em được thể hiện qua những cử chỉ, hành động dứt khoát: nhất quyết không nhờ ba giúp đỡ, gắp lại trứng cá vào mâm rồi chạy sang nhà ngoại. Đặc biệt, thái độ của bé Thu với ông Sáu đã được tác giả khắc họa một cách tài tình, thể hiện rõ cá tính mạnh mẽ của em. Khi vừa gặp ông Sáu, bé Thu tỏ ra ngờ vực, lảng tránh. Suốt ba ngày ở bên ba nhưng bé Thu chẳng gọi tiếng ba, thậm chí còn phản ứng quyết liệt: "Vô ăn cơm!". Khi mẹ bảo gọi ba vào ăn cơm, bé Thu nói trổng: "Vô ăn cơm!". Hay lúc bị ba đánh, bé Thu không khóc mà chạy sang nhà ngoại. Cách thể hiện ấy thật tự nhiên, nhất quán và phù hợp với tính cách nhân vật.
Nhưng ẩn sau đó lại là một tấm lòng thương cha sâu sắc. Bé Thu không nhận ba vì ông Sáu có vết sẹo trên mặt, không giống với bức hình chụp chung với má. Bé Thu chỉ yêu người ba giống trong tấm hình. Vì vậy, khi biết rằng ông Sáu chính là ba mình, sự bộc phát của bé Thu lại càng trở nên đáng yêu hơn bao giờ hết. Tiếng thét "Ba...a...a" của bé Thu vang lên, xé tan bầu không khí im lặng, chứa đựng bao tình yêu tha thiết dành cho người ba. Bé Thu chạy tới ôm chặt lấy ba không cho ba đi, đôi vai nhỏ run run. Đọc đến đây, người đọc không khỏi rưng rưng xúc động.
Có thể nói, bé Thu trong "Chiếc lược ngà" là một nhân vật đáng yêu, cá tính, mạnh mẽ, có tình yêu thương cha vô bờ bến. Qua nhân vật này, nhà văn Nguyễn Quang Sáng đã thể hiện tình yêu thương, trân trọng đối với những đứa trẻ trong thời kỳ chiến tranh. Đồng thời, khẳng định sức mạnh tinh thần to lớn của con người Việt Nam trong cuộc đấu tranh giành độc lập dân tộc.
Nguyễn Quang Sáng đã rất thành công khi xây dựng hình ảnh bé Thu. Đó là một cô bé mạnh mẽ, bướng bỉnh nhưng lại giàu lòng yêu thương và tình cảm. Nhân vật bé Thu đã trở thành một dấu ấn khó phai mờ trong lòng độc giả yêu văn Nguyễn Quang Sáng đến tận bây giờ.