Bài thơ "Quê Hương" của nhà thơ Đỗ Trung Quân là một tác phẩm đặc sắc, thể hiện tình cảm sâu sắc, da diết của tác giả dành cho quê hương. Qua những hình ảnh bình dị, thân thuộc, tác giả đã khắc họa nên một bức tranh quê hương đẹp đẽ, lung linh trong lòng người đọc.
Trong khổ thơ đầu tiên, tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh để khẳng định rằng quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người. Hình ảnh "quê hương là chùm khế ngọt" gợi lên sự ngọt ngào, thanh khiết của quê hương, nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người. Cụm từ "cho con trèo hái mỗi ngày" thể hiện sự tự do, thoải mái khi được sống trong tình yêu thương của gia đình và quê hương.
Khổ thơ tiếp theo, tác giả tiếp tục sử dụng biện pháp tu từ so sánh để miêu tả quê hương là những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ. Hình ảnh "quê hương là đường đi học" gợi lên những con đường quen thuộc, những buổi tan trường rộn ràng tiếng cười nói. Hình ảnh "con về rợp bướm vàng bay" tạo nên một không gian thơ mộng, yên bình của làng quê Việt Nam.
Ở khổ thơ thứ ba, tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh để miêu tả quê hương là những trò chơi dân gian, là những ước mơ, hoài bão của tuổi thơ. Hình ảnh "quê hương là con diều biếc" gợi lên niềm vui, sự tự do của tuổi thơ. Hình ảnh "con diều biếc" bay cao trên bầu trời xanh thẳm, thể hiện khát vọng vươn lên, khám phá của con người.
Cuối cùng, khổ thơ cuối cùng, tác giả sử dụng biện pháp tu từ so sánh để miêu tả quê hương là những gì thân thuộc, gần gũi nhất. Hình ảnh "quê hương là cầu tre nhỏ" gợi lên vẻ đẹp giản dị, mộc mạc của làng quê Việt Nam. Hình ảnh "mẹ về nón lá nghiêng che" thể hiện tình yêu thương, sự che chở của người mẹ đối với con cái. Hình ảnh "hương hoa đồng cỏ nội bay trong giấc ngủ đêm hè" gợi lên không gian yên tĩnh, thanh bình của làng quê.
Tóm lại, bài thơ "Quê Hương" của Đỗ Trung Quân là một tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện tình cảm sâu sắc, da diết của tác giả dành cho quê hương. Qua những hình ảnh bình dị, thân thuộc, tác giả đã khắc họa nên một bức tranh quê hương đẹp đẽ, lung linh trong lòng người đọc. Bài thơ gợi nhắc mỗi người chúng ta hãy luôn trân trọng và hướng về cội nguồn, gốc rễ của mình.