avatar
level icon
Cindy

7 giờ trước

Viết đoạn văn (khoảng 1 mặt )ghi lại cảm xúc của em sau khi đọc xong bài thơ Mẹ của Đỗ Trung Lai

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Cindy
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

7 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Đỗ Trung Lai là nhà thơ khá nổi tiếng. Ông viết không nhiều nhưng tác phẩm nào cũng để lại ấn tượng đậm nét trong lòng độc giả. Trong đó, phải kể đến bài thơ Mẹ.

Bài thơ Mẹ được sáng tác năm 2003. Khi đó, nhà thơ đã chứng kiến rất nhiều sự ra đi của các bậc sinh thành. Những dòng thơ da diết, xúc động viết về người mẹ đã chạm đến trái tim của độc giả. Đặc biệt là hai khổ cuối bài:

Lưng mẹ còng rồi
Cau thì vẫn thẳng
Cau - ngọn xanh rờn
Mẹ - đầu bạc trắng
Cau ngày càng cao
Mẹ ngày một thấp
Cau gần với giời
Mẹ thì gần đất!"
(Trích Ngữ văn 7- tập 2)

Hình ảnh người mẹ hiện lên thật chân thực và rõ nét qua ngòi bút tài hoa của nhà thơ. Hai câu thơ mở đầu là lời khẳng định chắc nịch của đứa con về quy luật của tạo hóa:

"Lưng mẹ còng rồi
Cau thì vẫn thẳng"

Cây cau là loại cây quen thuộc ở làng quê Việt Nam. Nó gắn liền với cuộc sống của người nông dân từ bao đời nay. Hình ảnh cây cau xuất hiện trong bài thơ chính là một phép ẩn dụ đầy tinh tế cho người mẹ. Câu thơ cho thấy sự đối lập giữa mẹ và cau. Cau ngày càng cao, xanh rờn còn mẹ thì ngày một còng lưng theo năm tháng.

Sự đối lập ấy khiến cho người con không khỏi ngậm ngùi, xót xa. Bởi lẽ đó mà cau - mẹ dù đứng chung một khung trời nhưng chẳng thể đồng hành cùng nhau lâu dài. Cau ngày càng cao, xanh rờn còn mẹ thì ngày một còng lưng. Thời gian chảy trôi làm phai nhạt màu áo của mẹ, làm bạc trắng mái đầu của mẹ.

"Cau - ngọn xanh rờn
Mẹ - đầu bạc trắng"

Thời gian vô tình lắm, cứ chảy trôi bất chấp mọi thứ. Nó khiến màu áo của mẹ bạc phếch, nó nhuộm trắng mái đầu mẹ. Và nó cũng làm cho những đứa con khôn lớn, trưởng thành. Nhưng, thời gian sao tàn nhẫn quá, nó lấy đi sức khỏe của mẹ mà chẳng ban tặng cho mẹ những quả cau đỏ mọng.

"Cau gần với giời
Mẹ thì gần đất!"

Hai câu thơ cuối bài như lưỡi dao sắc bén cứa vào trái tim của người đọc. Nó khiến chúng ta đau đớn trước nỗi lòng của nhà thơ. Mẹ đang dần rời xa chúng ta, rời xa những đứa con từ lúc nào không hay. Sự thật ấy khiến cho những đứa con buồn đau, xót xa.

Bằng việc sử dụng thể thơ bốn chữ ngắn gọn, ngôn ngữ giản dị, hình ảnh quen thuộc, nhà thơ Đỗ Trung Lai đã đem đến cho chúng ta những vần thơ sâu sắc về tình mẫu tử. Qua bài thơ, mỗi người hãy biết trân trọng, yêu thương mẹ của mình.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
kaedehara kazuha

23 phút trước

“Mẹ” của Đỗ Trung Lai là một tác phẩm đem đến nhiều cảm xúc cho người đọc. Bài thơ là lời của người con bộc lộ nỗi xót xa, thương cảm khi thấy mẹ ngày một già đi. Cuộc đời của mẹ từng trải qua biết bao nỗi vất vả, nhọc nhằn. Tác giả đã mượn hình ảnh cây cau để nói về mẹ. Sự đối lập giữa mẹ và cau: “Lưng mẹ còng rồi - Cau thì vẫn thẳng” và “Cau - ngọn xanh rờn, Mẹ - đầu bạc trắng”, “Cau gần với giời - Mẹ thì gần đất” đã tạo ra một ám ảnh cho tiếng thơ tiếng lòng quặn bao nỗi thắt. Đặc biệt, hình ảnh “Một miếng cau khô - Khô gầy như mẹ” càng làm nổi bật sự giàu nua, héo hon của người mẹ. Điều đó khiến cho “Con nâng trên tay - Không cầm được lệ”. Hai chữ “nâng” và “cầm” đều chỉ động thái của tình cảm. Nếu “nâng” trang trọng kính trọng biết bao thì “cầm” lại nén bao đắng cay bấy nhiêu. Từng cặp biểu cảm được song hành tạo ra bao chất chứa, lời ít mà vọng xa. Chính đây cũng là sự vận động cảm xúc để cuối bài nhân vật trữ tình đã tự hỏi: “Ngẩng hỏi giời vậy - Sao mẹ ta già?”. Câu hỏi tu từ không nhận được lời đáp, để lại sự cô đơn, trống vắng. Không ai trả lời được vì sao mẹ già, cũng không ai ngăn được guồng quay của thời gian tàn nhẫn. Hình ảnh “mây bay về xa” cũng giống như mái tóc mẹ bạc hòa cùng với mây trắng trên cao thể hiện một niềm xót xa, tiếc nuối. Bài thơ thật cảm động, bộc lộ nỗi xót xa thưởng cảm của người con trước hình ảnh già nua của mẹ theo năm tháng.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved