viết đoạn văn nghị luận khoảng 200 chữ phân tích đánh giá nhân vật tâm trong đoạn trích Trở Về trong tập truyện Gió lạnh đầu mùa của Thạch Lam

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của hòng hàiii nhii
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

5 giờ trước

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Thạch Lam là một cây bút tiêu biểu của nhóm Tự lực văn đoàn, tuy nhiên, khác với những tác giả cùng thời, ông chọn cho mình một lối đi riêng. Ông hướng ngòi bút của mình vào thế giới bình dị của cuộc sống đời thường, viết về những cảnh đời nghèo khổ với số phận đáng thương nhưng lại toát lên những vẻ đẹp đáng quý, đáng trân trọng. Gió lạnh đầu mùa là một tác phẩm như vậy, nổi bật trong truyện ngắn chính là nhân vật Tâm.

Tâm là một đứa trẻ giàu tình cảm. Điều này được thể hiện qua mối quan hệ giữa cậu và người em gái đã mất. Mặc dù Diên đã mất từ năm ngoái nhưng dường như cậu bé vẫn luôn nhớ về những kỉ niệm khi còn có em. Cậu vẫn nhớ cái cảm giác "ấm áp" khi được "ôm ấp" trong vòng tay của em. Hoặc đơn giản là khi nhìn thấy những đồ vật cũ của em, khuôn mặt Tâm lại thể hiện rõ sự "buồn rầu". Hay thậm chí, khi nhìn thấy những đứa trẻ con cầm khúc gỗ mục nát trên tay, tưởng chừng như là đang chơi đùa với Diên, hai mắt Tâm đã "như rực lên", cùng với đó là sự "thổn thức" khó tả.

Không chỉ vậy, nhân vật còn hiện lên là một đứa trẻ rất nhạy cảm. Điều này được thể hiện qua cách ứng xử của cậu với mọi người xung quanh. Khi nghe ai đó nhắc đến tên của em gái, đôi mắt của Tâm lại "như rực lên", hai bím môi "lắc rắc khóc". Tuy nhiên, cậu bé lại nhanh chóng chạy vào nhà "để khỏi nghe thấy người ta nhắc nhiều đến Duyên nữa". Rõ ràng, dù còn nhỏ tuổi, nhưng cậu đã biết tự trấn an bản thân bằng cách tự thu mình lại để tránh phải đối diện với sự thật đau đớn. Hoặc khi nhìn thấy Sơn và chị Lan trò chuyện với nhau bằng cách gọi "Vợ chồng" đầy thân mật, Tâm cảm thấy khó chịu, cậu cố gắng tìm lại chiếc áo bông cũ của em để giấu chị Lan. Nguyên nhân không hẳn nằm ở việc chiếc áo bị mất, mà chủ yếu là do Tâm sợ phải chứng kiến cảnh chị Lan "buồn rầu" và "đau đớn" khi biết tin Duyên đã mất.

Ngoài ra, nhân vật còn hiện lên là một đứa trẻ ngoan ngoãn và lễ phép. Dù là anh cả trong nhà nhưng Tâm rất biết cách cư xử đúng mực với mọi người xung quanh. Với em gái đã mất, cậu dành sự yêu thương, trìu mến nhất. Còn với mẹ, cậu luôn biết cách an ủi, vỗ về khi bà buồn bã. Hoặc với vú già, Tâm luôn lễ phép, kính trọng. Điều này được thể hiện qua tiếng xưng hô đầy thân mật và gần gũi: "Vú ơi!". Đặc biệt nhất, khi thấy ông lão mù lòa cùng thằng con tật nguyền đứng xin ăn chỗ góc tường, Tâm đã không ngại ngần lấy tiền của mẹ dặn trước đó để giúp đỡ họ. Hành động này thể hiện rõ sự lương thiện, tốt bụng của cậu bé.

Để làm nổi bật hình tượng nhân vật Tâm, bên cạnh việc đặt nhân vật vào hoàn cảnh vô cùng thích hợp (mùa đông lạnh giá, nhìn thấy mọi người quây quần bên nhau), Thạch Lam đã kết hợp việc sử dụng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc với giọng văn điềm tĩnh, chậm rãi. Cả hai yếu tố này đã góp phần đem đến cho người đọc ấn tượng khó phai mờ về hình ảnh cậu bé Tâm giàu tình cảm, nhạy cảm nhưng cũng hết sức ngoan ngoãn, lễ phép.

Qua nhân vật Tâm, nhà văn Thạch Lam muốn gửi gắm đến người đọc bức thông điệp ý nghĩa về giá trị của tình yêu thương, sự sẻ chia trong cuộc sống. Đây cũng chính là nét mới mẻ trong quan niệm nghệ thuật của nhà văn, đồng thời, giúp ông khẳng định được vị trí riêng trên thi đàn Văn học Việt Nam.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Premmm

4 giờ trước

Nhân vật Tâm trong đoạn trích Trở về của Thạch Lam là hình ảnh tiêu biểu cho lớp người trí thức tiểu tư sản đang dần đánh mất tình cảm gia đình và cội nguồn quê hương trong guồng quay danh vọng, vật chất. Sau nhiều năm xa quê, khi có dịp trở về, Tâm không hề có cảm xúc háo hức hay yêu thương mà chỉ coi đó là một việc nên làm cho xong. Đối với Tâm, thôn quê nghèo khổ chỉ còn là ký ức “trẻ con và vô vị”, còn người mẹ già tần tảo ngày ngày ngóng con chỉ là gánh nặng khiến chàng “phải giấu diếm” vợ để gửi tiền về. Khi trở lại căn nhà cũ, gặp lại mẹ và cô Trinh - người bạn thuở nhỏ, Tâm vẫn dửng dưng, lạnh lùng thậm chí còn có phần kiêu ngạo khi đưa tiền như thể đã trọn đạo hiếu. Đỉnh điểm của sự vô cảm là khi thấy mẹ già lặn lội ra ga chỉ mong gặp con một lần nữa, Tâm không xúc động mà lại lo vợ sẽ “chê cười”. Qua nhân vật Tâm, Thạch Lam nhẹ nhàng nhưng sâu sắc phê phán sự tha hóa về tình cảm, lòng ích kỷ và sự lãng quên nguồn cội của con người khi chạy theo cuộc sống vật chất. Đồng thời, tác giả cũng khiến người đọc phải suy ngẫm: nếu mất đi tình thân, cội nguồn, con người liệu có còn là chính mình?

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved