Đoạn trích "Sợi Tóc" của nhà văn Thạch Lam là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách viết truyện ngắn độc đáo của ông. Truyện không có cốt truyện rõ ràng, mà tập trung khai thác tâm lý nhân vật, tạo nên một bức tranh nội tâm đầy phức tạp và sâu sắc. Một trong những nét đặc sắc về nghệ thuật kể chuyện của Thạch Lam trong đoạn trích này là cách ông xây dựng nhân vật. Nhân vật chính là một người đàn ông tên Thành, một người có học thức, sống ở thành phố, nhưng lại có những suy nghĩ và hành động rất khác biệt so với những người xung quanh. Thành được miêu tả là một người có tâm hồn nhạy cảm, dễ bị tổn thương bởi những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.
Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ tinh tế, giàu hình ảnh để miêu tả tâm trạng của Thành khi đối mặt với quyết định khó khăn. Ông đã khéo léo lồng ghép những chi tiết nhỏ, những suy nghĩ thầm kín của nhân vật, khiến người đọc cảm nhận được sự đấu tranh nội tâm của anh ta. Ví dụ, khi Thành nhìn thấy sợi tóc trắng trên áo của Bân, anh ta đã có những suy nghĩ phức tạp về tuổi già, về sự tàn phai của thời gian. Những suy nghĩ ấy khiến anh ta cảm thấy buồn bã, tiếc nuối, nhưng cũng đồng thời khơi dậy trong anh ta một niềm hy vọng về tương lai.
Bên cạnh đó, Thạch Lam cũng sử dụng nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật một cách xuất sắc. Ông đã thể hiện rõ ràng sự giằng xé trong tâm hồn Thành khi anh ta phải lựa chọn giữa việc giúp đỡ anh trai hay giữ lại số tiền đó cho bản thân. Thành là một người có lòng tự trọng cao, anh ta không muốn bị coi là kẻ tham lam, ích kỷ. Tuy nhiên, anh ta cũng lo lắng cho cuộc sống khó khăn của gia đình mình. Sự đấu tranh giữa hai lựa chọn này đã khiến Thành trở nên day dứt, băn khoăn suốt cả đêm.
Ngoài ra, nghệ thuật tạo tình huống cũng là một yếu tố quan trọng góp phần làm nên thành công của đoạn trích "Sợi Tóc". Tình huống truyện khá đơn giản, chỉ là việc Thành nhặt được một sợi tóc trắng trên áo của Bân, nhưng lại chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc. Sợi tóc trắng ấy như một biểu tượng cho tuổi già, cho sự tàn phai của thời gian, khiến Thành phải suy ngẫm về cuộc sống, về giá trị của hạnh phúc.
Nhìn chung, nghệ thuật kể chuyện trong đoạn trích "Sợi Tóc" của Thạch Lam rất đặc sắc và tinh tế. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ, miêu tả tâm lý nhân vật và tạo tình huống một cách khéo léo, tạo nên một tác phẩm văn học đầy tính nhân văn và ý nghĩa. Đoạn trích này là một minh chứng cho tài năng của Thạch Lam trong việc khắc họa tâm lý nhân vật và tạo ra những tình huống đầy tính nhân văn.
<>