Hai đoạn trích "Am cu li xe" của Thanh Tịnh và "Người ngựa, ngựa người" của Nguyễn Công Hoan đều là những tác phẩm văn học nổi tiếng, mang đậm dấu ấn cá nhân của từng tác giả. Tuy nhiên, chúng cũng có những nét tương đồng và khác biệt rõ rệt về nội dung, nghệ thuật và ý nghĩa.
Về nội dung, cả hai đoạn trích đều tập trung vào cuộc sống của những người lao động nghèo khổ, bất hạnh. Trong "Am cu li xe", đó là cậu bé Cu Li Xe, một đứa trẻ mồ côi phải làm nghề kéo xe tay để kiếm sống. Còn trong "Người ngựa, ngựa người", đó là anh phu xe, một người đàn ông nghèo khổ phải làm nghề chở khách để mưu sinh. Cả hai nhân vật đều phải chịu đựng những khó khăn, vất vả trong cuộc sống, nhưng họ vẫn giữ được tinh thần lạc quan, yêu đời.
Tuy nhiên, cách thể hiện của hai tác giả lại có sự khác biệt. Thanh Tịnh sử dụng lối kể chuyện nhẹ nhàng, trữ tình, tạo nên một không khí buồn man mác, thấm đượm tình người. Ngược lại, Nguyễn Công Hoan lại sử dụng giọng văn châm biếm, mỉa mai, nhằm tố cáo xã hội bất công, tàn bạo. Điều này thể hiện rõ qua cách xây dựng nhân vật và bối cảnh. Nhân vật trong "Am cu li xe" được miêu tả một cách chân thực, gần gũi, còn nhân vật trong "Người ngựa, ngựa người" lại được khắc họa một cách sắc sảo, đầy tính phê phán. Bối cảnh trong "Am cu li xe" là một xóm nghèo ven đô thị, còn bối cảnh trong "Người ngựa, ngựa người" là một thành phố sầm uất, nhộn nhịp.
Về nghệ thuật, cả hai đoạn trích đều sử dụng ngôn ngữ giản dị, dễ hiểu, phù hợp với đối tượng độc giả là người dân bình thường. Tuy nhiên, cách sử dụng ngôn ngữ của hai tác giả lại có sự khác biệt. Thanh Tịnh sử dụng ngôn ngữ giàu hình ảnh, gợi cảm, tạo nên những câu văn đẹp, giàu chất thơ. Còn Nguyễn Công Hoan lại sử dụng ngôn ngữ hài hước, dí dỏm, tạo nên những câu văn sắc sảo, gây cười.
Về ý nghĩa, cả hai đoạn trích đều thể hiện tấm lòng nhân ái, đồng cảm của tác giả đối với những người lao động nghèo khổ. Đồng thời, chúng cũng phản ánh thực trạng xã hội đương thời, với những bất công, tàn bạo. Tuy nhiên, cách thể hiện ý nghĩa của hai tác giả lại có sự khác biệt. Thanh Tịnh muốn khơi gợi lòng trắc ẩn, yêu thương của mọi người đối với những con người nhỏ bé trong xã hội. Còn Nguyễn Công Hoan muốn tố cáo xã hội bất công, tàn bạo đã đẩy những người lao động nghèo khổ vào cảnh khốn cùng.
Tóm lại, "Am cu li xe" và "Người ngựa, ngựa người" là hai đoạn trích hay, giàu ý nghĩa, phản ánh chân thực cuộc sống của những người lao động nghèo khổ trong xã hội Việt Nam xưa. Mỗi tác phẩm đều có những nét đặc sắc riêng, góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học Việt Nam.