Đoạn trích trên nằm trong tác phẩm Vợ Chồng A Phủ của nhà văn Tô Hoài. Đoạn trích tập trung miêu tả diễn biến tâm trạng của nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân ở Hồng Ngài.
Tô Hoài là một trong những nhà văn viết khá thành công về đề tài miền núi. Các tác phẩm của ông thường xoay quanh chủ đề chính là cuộc sống khắc nghiệt nhưng giàu chất thơ của đồng bào dân tộc thiểu số miền núi phía Bắc. Trong đó, Vợ chồng A Phủ là truyện ngắn xuất sắc nhất của Tô Hoài trong giai đoạn sáng tác sau Cách mạng tháng Tám năm 1945. Nội dung kể về cuộc đời đầy biến cố của đôi vợ chồng trẻ người Mông là Mị và A Phủ trong chế độ thực dân, phong kiến.
Nhân vật Mị là một hình tượng nghệ thuật đặc sắc có ý nghĩa khái quát cao, tiêu biểu cho cuộc sống đau khổ, tủi nhục và quá trình vùng lên tự giải phóng của đồng bào miền núi Tây Bắc. Đoạn trích trên đã miêu tả tâm lí và hành động của nhân vật Mị trong đêm tình mùa xuân, thể hiện sức sống của Mị cùng vẻ đẹp tâm hồn và tính cách trỗi dậy mạnh mẽ.
Mị là cô gái xinh đẹp, tài hoa, hồn nhiên yêu đời, là niềm mơ ước của bao trai làng. Nhưng vì món nợ truyền kiếp của mẹ, cô bị bắt làm dâu gạt nợ trong nhà thống lí Pá Tra. Sống trong nhà thống lí, Mị phải chịu bao nỗi đau khổ, tủi nhục. Bằng ngòi bút miêu tả diễn biến tâm lí tinh tế, Tô Hoài đã miêu tả tâm trạng Mị trong đêm tình mùa xuân.
Mùa xuân Hồng Ngài rực rỡ, tràn đầy sức sống của hoa mơ, hoa mận. Khung cảnh náo nức, rộn ràng của những buổi chợ tết, của những đám trẻ con chơi quay, chơi pao, cùng với tiếng sáo gọi bạn tình… Tất cả đã đánh thức nỗi nhớ, kí ức của một thời thiếu nữ son trẻ, tươi đẹp. Mị lén lấy hũ rượu, cứ uống ừng ực từng bát. Uống rượu như nuốt hận. Men rượu nồng nàn hay hương vị của tuổi trẻ luôn khát khao khiến Mị “phơi phới trở lại”, “Mị thấy vui sướng như những đêm Tết ngày trước”. Trong khi ấy, bên tai vang lên tiếng sáo gọi bạn tình thiết tha, bồi hồi. Điều đó khiến trái tim tưởng chừng đã đóng băng của Mị hồi sinh, cất bước theo tiếng gọi của tình yêu.
Nhưng sợi dây tàn bạo của A Sử đã chặn đứng ước nguyện đó của Mị. A Sử trói Mị vào cột nhà bằng một thúng sợi đay, rồi lẳng lặng khoác thêm vòng bạc đi chơi. Hắn không biết rằng hắn vừa trói cả giấc mơ đẹp đẽ của Mị vào cột. Trong bóng tối, Mị đứng im lặng như không biết mình bị trói. Hơi rượu còn nồng nàn, Mị vẫn nghe tiếng sáo đưa Mị đi theo những cuộc chơi, những đám chơi. Dù chân tay đau đớn, MỊ vẫn nghe tiếng sáo thiết tha, bồi hồi, vẫn bổi hổi nhớ lại những kỉ niệm ngày xưa.
Sức sống mãnh liệt đã thôi thúc Mị hành động. Cô đã muốn chết để thoát khỏi cuộc sống đầy đọa, tù túng. Khi cởi trói cho A Phủ, Mị cũng không ngờ rằng, chính giây phút đó, Mị đã cởi trói cho cuộc đời của mình. Mị quyết định chạy theo A Phủ. Hành động đó chứng tỏ Mị đã từ vị trí cam chịu nô lệ, vượt qua những rào cản của xã hội phong kiến để giành lấy tự do, hạnh phúc.
Qua nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật, ngôn ngữ giản dị, lối trần thuật tự nhiên và sinh động, Tô Hoài đã xây dựng nên một hình tượng nhân vật Mị thật tiêu biểu và đặc sắc. Đó là những người con gái có vẻ đẹp tâm hồn và tính cách mạnh mẽ, dám vượt lên trên số phận bi thảm, tìm lại niềm hạnh phúc cho mình.