Bài thơ "Tây Tiến" của Quang Dũng và "Đồng Chí" của Chính Hữu đều là những tác phẩm tiêu biểu cho nền thơ ca kháng chiến chống Pháp. Hai bài thơ đã khắc họa thành công hình tượng người lính cách mạng với những vẻ đẹp riêng biệt nhưng đều toát lên tinh thần yêu nước, lòng dũng cảm, tinh thần lạc quan và tình đồng chí, đồng đội sâu sắc.
Trước hết, vẻ đẹp hình tượng người lính trong "Tây Tiến" của Quang Dũng mang đậm nét hào hoa, lãng mạn, bi tráng. Người lính Tây Tiến là những chàng trai Hà Thành, mang trong mình dòng máu của những con người tài hoa, lịch lãm. Họ ra đi chiến đấu với lí tưởng cao đẹp, sẵn sàng hi sinh tuổi trẻ, thanh xuân cho đất nước. Trong cuộc hành quân gian khổ, họ vẫn giữ được tinh thần lạc quan, yêu đời, thậm chí là chút ngang tàng, phóng khoáng. Hình ảnh người lính Tây Tiến được khắc họa qua những chi tiết cụ thể, độc đáo: "Đoàn binh không mọc tóc", "Quân xanh màu lá dữ oai hùm", "Mắt trừng gửi mộng qua biên giới", "Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm"... Những chi tiết này vừa gợi lên vẻ đẹp hào hùng, mạnh mẽ, vừa ẩn chứa nỗi nhớ quê hương da diết của người lính.
Trong khi đó, vẻ đẹp hình tượng người lính trong "Đồng Chí" của Chính Hữu lại mang nét giản dị, mộc mạc, chân chất. Người lính Đồng Chí là những người nông dân áo vải, xuất thân từ những vùng quê nghèo khó. Họ ra đi chiến đấu với quyết tâm giành lại độc lập tự do cho đất nước. Cuộc sống chiến đấu gian khổ, thiếu thốn đã tôi luyện cho họ một ý chí kiên cường, một nghị lực phi thường. Hình ảnh người lính Đồng Chí được khắc họa qua những chi tiết bình dị, gần gũi: "Áo anh rách vai", "Quần tôi có vài mảnh vá", "Miệng cười buốt giá", "Chân không giày"... Những chi tiết này vừa gợi lên vẻ đẹp giản dị, mộc mạc, vừa thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời của người lính.
Tuy nhiên, dù có những nét riêng biệt, song cả hai bài thơ đều thể hiện vẻ đẹp tâm hồn cao cả của người lính cách mạng. Đó là tinh thần yêu nước nồng nàn, ý chí kiên cường, bất khuất, lòng dũng cảm, tinh thần lạc quan, yêu đời và tình đồng chí, đồng đội sâu sắc.