Tuổi trẻ là quãng thời gian tươi đẹp nhất của mỗi người, là khi chúng ta tràn đầy nhiệt huyết, hoài bão và khát vọng cống hiến. Khát vọng cống hiến là một trong những phẩm chất cao đẹp nhất của tuổi trẻ, nó thể hiện tinh thần trách nhiệm, lòng yêu nước và ý thức xã hội của mỗi người.
Cống hiến được hiểu là sự tự nguyện, tự giác đem sức lực, tài năng, trí tuệ của mình đóng góp cho lợi ích chung. Sự cống hiến luôn ẩn chứa đức hy sinh vì một tình yêu mà con người muốn dâng hiến theo sự mách bảo của trái tim. Điều đáng trân trọng ở đây là người cống hiến không coi đó là sự hy sinh, mà xem đó như là việc phải làm, là “nghĩa vụ” và “nhu cầu” để được hành động, san sẻ.
Tuổi trẻ với khát vọng cống hiến là lối sống cao đẹp, cần được cổ vũ, ca ngợi. Lối sống ấy khẳng định vai trò của tuổi trẻ với tương lai đất nước như Bác Hồ muôn vàn kính yêu đã từng nói: “Non sông Việt Nam có trở nên tươi đẹp hay không, dân tộc Việt Nam có bước tới đài vinh quang để sánh vai với các cường quốc năm châu được hay không, chính là nhờ một phần ở công học tập của các em”.
Ở lứa tuổi thanh niên, việc sẵn sàng tham gia vào những nhiệm vụ khó khăn, gian khổ, thậm chí hi sinh vì sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc là thái độ sống đẹp, rất cần được cổ vũ, biểu dương. Khi đất nước có chiến tranh, lớp lớp cha anh đã hăng hái lên đường đánh giặc, quyết tâm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Tinh thần “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước” đã trở thành khẩu hiệu thiêng liêng thúc giục bao thế hệ thanh niên Việt Nam tiến lên phía trước. Ngày nay, thế hệ trẻ Việt Nam vẫn tiếp tục phát huy truyền thống vẻ vang ấy. Họ là những học sinh giỏi giành được học bổng du học. Sau khi học xong, họ trở về quê hương, đem những tri thức đã học được để xây dựng đất nước. Họ là những thầy cô giáo tình nguyện lên vùng cao để dạy học. Họ là những chiến sĩ trẻ tuổi cống hiến cả thanh xuân, đời trai của mình để bảo vệ đất nước, quê hương… Tất cả những việc làm ấy đều là sự cống hiến, đều đáng trân trọng, tự hào.
Trong xã hội ngày nay, bên cạnh những người luôn lặng lẽ cống hiến cho đất nước thì vẫn còn có những người sống ích kỉ, vô trách nhiệm, chỉ nghĩ đến quyền lợi cá nhân. Họ thờ ơ với mọi người, lạnh lùng trước những mảnh đời bất hạnh, khó khăn. Thậm chí có người còn gây ra những hành động sai trái, đi ngược lại với lương tri, đạo đức… Những người này thật đáng chê trách và cần thay đổi bản thân nếu muốn cuộc sống của mình thêm ý nghĩa.
Mỗi người hãy không ngừng cố gắng, nỗ lực để có thể hoàn thành tốt nghĩa vụ, trách nhiệm của mình với cộng đồng, xã hội. Hãy nhớ rằng: “Trái tim không biết cống hiến là một trái tim đã chết”.