Viết đoạn văn phân tích một chi tiết tiêu biểu trong tác phẩm Chuyện chức Phán sự đền Tản Viên (Nguyễn Dữ) hoặc Chữ người tử tù (Nguyễn Tuân).

thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Bịpk
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

10/11/2025

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo

Nguyễn Dữ là một danh sĩ thời Lê sơ, thời nhà Mạc và là tác giả của bộ truyện "Truyền kỳ mạn lục", một tác phẩm truyền kỳ nổi tiếng tại Việt Nam được coi là áng "thiên cổ kì bút". Trong đó, "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên" là tác phẩm đặc sắc, ca ngợi tính cách dũng cảm, kiên cường, chính trực, dám chống lại cái ác đến cùng, trừ hại cho dân của Ngô Tử Văn - một trí thức nước Việt. Đặc biệt, hành động đốt đền tà của nhân vật này khiến em ấn tượng hơn cả.

Đền bị tên tướng giặc họ Thôi, vốn là hồn ma của một tên tướng bại trận nhà Minh, chiếm giữ để tác oai tác quái. Trước sự việc như vậy, Ngô Tử Văn đã tắm rửa sạch sẽ, khấn trời rồi châm lửa đốt đền. Đây là một hành động diễn ra ngay sau khi Ngô Tử Văn nghe kể về sự tác oai tác quái của tên tướng giặc họ Thôi. Hành động này xuất phát từ lòng chính nghĩa, từ thái độ quyết tâm muốn diệt trừ cái ác, cái gian tà của tên tướng giặc mà Ngô Tử Văn đã suy nghĩ và cân nhắc rất nhiều. Chàng đã quyết tâm đốt đền để diệt trừ cái ác dù biết rằng việc làm này có thể gây nguy hiểm cho bản thân mình.

Trước khi châm lửa đốt đền, Ngô Tử Văn đã tắm rửa sạch sẽ, mặc quần áo gọn gàng, nghiêm trang, khấn trời rồi mới châm lửa đốt đền. Hành động này thể hiện thái độ nghiêm túc, dũng cảm và có chuẩn bị kĩ càng của chàng trai trẻ. Sau khi đốt đền, Ngô Tử Văn không hề sợ hãi mà ngồi trước đền thần, ung dung, tự tại, đợi chờ những gì sắp xảy ra. Đó là hình ảnh của một con người đầy bản lĩnh, tin tưởng vào việc làm chính nghĩa của mình.

Sau khi đốt đền, Ngô Tử Văn đã gặp phải những khó khăn, thử thách. Hồn ma tên tướng giặc họ Thôi đã đe dọa, uy hiếp chàng, khiến chàng lo lắng. Tuy nhiên, Ngô Tử Văn vẫn kiên cường, không run sợ, tiếp tục đối đầu với hồn ma tên tướng giặc. Chàng đã bị bắt xuống âm phủ và đứng trước Diêm Vương để chịu tội. Tại đây, nhờ sự giúp đỡ của Thổ Công và bằng chứng xác thực từ cõi trần, Ngô Tử Văn đã vạch trần bộ mặt xảo trá của hồn ma tên tướng giặc họ Thôi. Cuối cùng, chàng đã được minh oan, được giao chức phán sự đền Tản Viên, có quyền trừng trị kẻ xấu, bảo vệ cuộc sống bình yên cho dân chúng.

Hành động đốt đền tà của Ngô Tử Văn là một hành động dũng cảm, thể hiện tinh thần đấu tranh chống lại cái xấu, cái ác của chàng. Đồng thời, qua hành động này, tác giả Nguyễn Dữ cũng muốn khẳng định niềm tin vào công lí và chính nghĩa luôn chiến thắng.

Như vậy, hành động đốt đền tà của Ngô Tử Văn là một chi tiết tiêu biểu trong tác phẩm "Chuyện chức phán sự đền Tản Viên". Chi tiết này đã góp phần thể hiện tính cách và tinh thần của nhân vật Ngô Tử Văn - một trí thức nước Việt dũng cảm, chính trực, luôn đấu tranh chống lại cái ác, bảo vệ công lí và chính nghĩa.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
message-box-blue.svg Trả lời tham khảo

Bịpk

Trong đoạn trích “Mã Giám Sinh mua Kiều” trích từ Truyện Kiều của Nguyễn Du, người đọc chứng kiến bi kịch đầu tiên của cuộc đời Kiều: nàng bị đem ra “bán” để cứu gia đình. Qua ngòi bút sắc sảo của Nguyễn Du, chân dung Mã Giám Sinh hiện lên vừa giả dối vừa trơ trẽn, đồng thời làm nổi bật nỗi đau của Kiều và thân phận rẻ rúng của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Đoạn thơ không chỉ tố cáo bản chất tàn nhẫn của đồng tiền mà còn thể hiện tầm nhìn nhân đạo sâu sắc của tác giả.

Mã Giám Sinh xuất hiện với vẻ bề ngoài có vẻ đạo mạo: “Mã Giám Sinh, vốn nhà sinh viên”. Nhưng ở đây, cái “giả” lộ rõ từ đầu. Hắn tự nhận mình là học trò, là người tri thức, nhưng thực ra chỉ là tay buôn người. Hắn đi mua Kiều mà lại “mặc áo rộng, đi giày cao”, dáng vẻ khoa trương rỗng tuếch, lời nói thì cộc lốc, thiếu lễ độ: “Rằng mua ngọc đến Lam Kiều / Sính nghi xin dạy bao nhiêu cho tường”. Giọng điệu trao đổi chẳng khác gì mua bán ngoài chợ. Nguyễn Du đã cực kỳ tinh tế khi không cần miêu tả trực tiếp sự tàn nhẫn, chỉ thông qua lời lẽ, cử chỉ đã khiến người đọc nhìn thấu tâm địa.

Kiều xuất hiện trong khung cảnh đau thương: “Ngại ngùng dợm bước nói năng, / Nàng càng e lệ, thẹn thùng càng thêm”. Kiều là người con hiếu thảo, bán mình để cứu cha, nhưng lại bị đối xử như món hàng. Cái cúi đầu của nàng không chỉ là sự khiêm nhường, mà còn là nỗi tủi nhục nghẹn lại. Nguyễn Du đặt hai thái cực đối lập cạnh nhau: một bên là Mã Giám Sinh vô liêm sỉ, một bên là Kiều thẹn thùng và đau xót. Sự tương phản ấy làm bật lên tiếng khóc cho số phận con người.

Nghệ thuật tả người của Nguyễn Du tinh tế, “điểm mặt chỉ tên” bằng ngôn từ ít mà sắc. Ông không phê phán ầm ầm, mà để sự giả dối tự phơi bày. Lối kể chuyện khách quan, xen chút mỉa mai nhẹ nhàng, khiến người đọc càng căm ghét Mã Giám Sinh và càng thương Kiều.

Thông điệp của đoạn thơ không chỉ dừng lại trong phạm vi xã hội phong kiến. Nó đặt ra câu hỏi về giá trị con người: con người có thể bị mua, bị bán hay không? Nguyễn Du, bằng trái tim thấu hiểu đời, đã trả lời bằng sự bênh vực tuyệt đối dành cho Kiều.

Đoạn trích vì vậy mang giá trị nhân đạo sâu sắc. Nó không chỉ kể một chuyện đau lòng, mà còn nhắc mỗi người trân trọng phẩm giá và lòng nhân. Và chính điều đó làm Truyện Kiều sống mãi.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon

BịpkTrong Chữ người tử tù, Nguyễn Tuân đã xây dựng được một tình huống truyện độc đáo. Hai nhân vật Huấn Cao và quản ngục, trên bình diện xã hội, hoàn toàn đối lập với nhau. Một người là tên "đại nghịch", cầm đầu cuộc nổi loạn nay bị bắt giam, đang chờ ngày ra pháp trường để chịu tội ; còn một người là quản ngục, kẻ đại diện cho cái trật tự xã hội đương thời. Nhưng cả hai nhân vật này đều là những con người có tâm hồn nghệ sĩ, trên bình diện nghệ thuật, họ là tri âm, tri kỉ với nhau. Nguyễn Tuân đã đặt những nhân vật của mình vào chốn ngục tù tối tăm nhơ bẩn, tạo nên cuộc gặp gỡ kì lạ của họ. Nguyễn Tuân đã tạo ra một tình huống độc đáo : Mối quan hệ đặc biệt éo le, đầy trớ trêu giữa những tâm hồn tri âm, tri kỉ. Tác giả đã đặt những nhân vật này trong một tình thế đối địch: tử tù và quản ngục. Chính tình huống độc đáo này đã làm nổi bật vẻ đẹp của hình tượng Huấn Cao, làm sáng tỏ "tấm lòng biệt nhôm liên tài" của viên quản ngục, đồng thời cũng thể hiện sâu sắc chủ đề của tác phẩm.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Bịpk

Trong Chữ người tử tù, Nguyễn Tuân đã xây dựng được một tình huống truyện độc đáo. Hai nhân vật Huấn Cao và quản ngục, trên bình diện xã hội, hoàn toàn đối lập với nhau. Một người là tên "đại nghịch", cầm đầu cuộc nổi loạn nay bị bắt giam, đang chờ ngày ra pháp trường để chịu tội ; còn một người là quản ngục, kẻ đại diện cho cái trật tự xã hội đương thời. Nhưng cả hai nhân vật này đều là những con người có tâm hồn nghệ sĩ, trên bình diện nghệ thuật, họ là tri âm, tri kỉ với nhau. Nguyễn Tuân đã đặt những nhân vật của mình vào chốn ngục tù tối tăm nhơ bẩn, tạo nên cuộc gặp gỡ kì lạ của họ. Nguyễn Tuân đã tạo ra một tình huống độc đáo : Mối quan hệ đặc biệt éo le, đầy trớ trêu giữa những tâm hồn tri âm, tri kỉ. Tác giả đã đặt những nhân vật này trong một tình thế đối địch: tử tù và quản ngục. Chính tình huống độc đáo này đã làm nổi bật vẻ đẹp của hình tượng Huấn Cao, làm sáng tỏ "tấm lòng biệt nhôm liên tài" của viên quản ngục, đồng thời cũng thể hiện sâu sắc chủ đề của tác phẩm.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Trong truyện "Chữ người tử tù" của tác giả Nguyễn Tuân, cảnh cho chữ được đánh giá là chi tiết tiêu biểu, đặc sắc. Cảnh cho chữ diễn ra trước đêm Huấn Cao bị giải về kinh chịu án trong không gian buồng tối chật hẹp, ẩm ướt đầy mạng nhện, nền đất bừa bãi phân chuột, phân gián. Người cho chữ "cổ đeo gông, chân vướng xiềng" nhưng vẫn mải miết dậm tô nét chữ trên tấm lụa bạch toát lên vẻ ung dung, tự do tự tại. Trong khi đó, viên quản ngục là người xin chữ lại cúi đầu đón nhận như đặc ân từ người tử tù. Phong thái của người nghệ sĩ đối lập hoàn toàn với cảnh đề lao khiến cảnh cho chữ trở thành "cảnh tượng xưa nay chưa từng có". Chi tiết này đã góp phần thể hiện tấm lòng thiên lương, trong sáng của viên quản ngục và tâm hồn say mê cái đẹp của cả viên quản ngục lẫn Huấn Cao. Đồng thời, nhà văn Nguyễn Tuân đã khẳng định sức sống mãnh liệt của chân - thiện - mĩ: cái đẹp sẽ luôn vượt lên trên cái nhơ bẩn, xấu xa để tỏa sáng.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Rei

10/11/2025

Bịpk

Chi tiết đặc sắc và tiêu biểu nhất trong truyện ngắn Chữ người tử tù là cảnh cho chữ của Huấn Cao và viên quản ngục. Cảnh tượng này quả là lạ lùng, chưa từng có vì trò chơi chữ nghĩa thanh tao có phần đài các lại không diễn ra trong thư phòng, thư sảnh, mà lại diễn ra nơi ngục tối chật hẹp, bẩn thỉu, hôi hám. Cảnh tượng lạ lùng chưa từng thấy là hình ảnh tên tử tù cho chữ thì nổi bật lên uy nghi lộng lẫy, còn viên quản ngục và những kẻ đại diện cho xã hội đương thời thì lại khúm núm run rẩy. Điều đó cho thấy rằng trong nhà tù tăm tối, hiện thân cho cái ác, cái tàn bạo đó, không phải cái ác, cái xấu đang thống trị mà chính cái đẹp, cái dũng, cái thiện, cái cao cả đang làm chủ. Với cảnh cho chữ này, cái nhà ngục tăm tối đã đổ sụp, bởi vì không còn kẻ phạm tội tử tù, không có quản ngục và thơ lại, chỉ có người nghệ sĩ tài hoa đang sáng tạo cái đẹp trước đôi mắt ngưỡng mộ sùng kính của những kẻ liên tài, tất cả đều thấm đẫm ánh sáng thuần khiết của cái đẹp, cái đẹp của thiên lương và khí phách. Cũng với cảnh này, người tử tù đang đi vào cõi bất tử. Sáng mai ông sẽ bị tử hình, nhưng những nét chữ vuông vắn, tươi đẹp hiện lên cái hoài bão tung hoành cả một đời của ông trên lụa bạch sẽ còn đó. Và nhất là lời khuyên của ông đối với tên quản ngục có thể coi là lời di huấn của ông về đạo lí làm người trong thời đại nhiễu nhương đó. Quan niệm của Nguyễn Tuân là cái đẹp gắn liền với cái thiện. Người say mê cái đẹp trước hết phải là người có thiên lương. Cái đẹp của Nguyễn Tuân còn gắn với cái dũng. Hiện thân của cái đẹp là hình tượng Huấn Cao với khí phách lừng lẫy đã sáng rực cả trong đêm cho chữ trong nhà tù.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 1
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
location.svg Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Đào Trường Giang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved