2 giờ trước


2 giờ trước
6 phút trước
jdjdufjdbsgxjxjbdhajxjcjdnsksocijcndncmcksos
I. Mở bài
- Giới thiệu tác giả Xuân Quỳnh – một trong những tiếng nói thơ ca chân thành, giàu nữ tính và luôn viết bằng trái tim.
- Giới thiệu đoạn trích trong “Trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn” – trang nhật kí ghi lại những ngày Hà Nội bị bom đạn trong chiến tranh chống Mỹ.
- Khẳng định: Người mẹ hiện lên với vẻ đẹp tâm hồn vừa giàu yêu thương, vừa kiên cường, vừa thấm đẫm tình yêu quê hương–thành phố.
II. Thân bài
1. Vẻ đẹp của tình mẫu tử sâu nặng, đầy lo lắng và thương con
- Nỗi nhớ con thường trực: Người mẹ ghi chép giữa cảnh bom đạn mà trái tim luôn hướng về đứa con “nơi con”.
- Sự lo lắng, sốt ruột: Giữa tiếng bom rơi đạn nổ, khi thấy phố phường tang thương, mẹ lại nghĩ đến sự an nguy của con.
- Nỗi thương con:
+ Thương con phải “đi sơ tán khổ thật”.
+ Dẫu con ở nơi an toàn hơn, mẹ vẫn không nguôi xót xa khi hình dung hoàn cảnh con và nhìn thấy sự tàn phá quanh mình.
→ Tình mẫu tử toát lên từ từng chi tiết nhỏ, chân thật, giản dị mà đau đáu.
2. Vẻ đẹp của trái tim giàu yêu thương, nhạy cảm trước đau thương của đồng bào
- Người mẹ nhìn thấy nhà sập, lá cây tơi bời, phố xá đổ nát, những người tự vệ bị thương… và trái tim trào dâng nỗi xót xa.
- Cảm xúc trước sự mất mát không chỉ hướng đến người thân mà hướng về mọi người dân Hà Nội.
- Vẻ đẹp của sự đồng cảm, sẻ chia – phẩm chất nhân hậu truyền thống của người Việt.
3. Vẻ đẹp của lòng căm thù giặc sâu sắc, ý thức chiến đấu mãnh liệt
- Trước cảnh tàn phá của bom đạn Mỹ, người mẹ không giấu nổi nỗi căm thù lũ giặc dã man.
- Căm thù ấy gắn với ý chí bền bỉ, không khuất phục, một thái độ rất tự nhiên của người dân thủ đô trong những năm tháng chiến tranh phá hoại.
4. Vẻ đẹp của sự kiên cường, bản lĩnh và niềm tự hào về Hà Nội
- Dù sống giữa hiểm nguy, người mẹ vẫn cảm thấy: “Những ngày mẹ sống ở đây thật là đáng sống.”
→ Đó là vẻ đẹp của tinh thần lạc quan, dũng cảm, ý thức tự hào về thành phố nơi mình sinh ra, lớn lên và đang bảo vệ.
- Khẳng định trách nhiệm:
+ “Mẹ sẽ xứng đáng là mẹ của con.”
+ “Mẹ sẽ xứng đáng là người dân của Hà Nội.”
→ Ý thức dân tộc, trách nhiệm công dân hòa cùng tình yêu thương gia đình.
5. Vẻ đẹp của niềm tin, hi vọng và khát vọng truyền lại cho con tình yêu Hà Nội
- Người mẹ tin rằng khi con lớn lên có thể không thấy được những cảnh này nhưng mong con hiểu vì sao thế hệ mẹ “sẵn sàng chịu đựng, hy sinh đến mức cao nhất” để bảo vệ thành phố.
- Khát vọng truyền cho con:
+ Tình yêu Hà Nội.
+ Niềm tự hào và ý thức trách nhiệm với quê hương.
→ Tâm hồn mẹ hướng về tương lai, giàu hi vọng và có chiều sâu nhân văn.
III. Kết bài
- Khẳng định vẻ đẹp tâm hồn của người mẹ: giàu yêu thương, đầy nhân hậu, kiên cường, giàu lý tưởng và gắn bó tha thiết với Hà Nội.
- Đoạn trích không chỉ cho thấy một người mẹ cụ thể, mà còn tiêu biểu cho vẻ đẹp người phụ nữ Việt Nam trong chiến tranh – giàu tình cảm, giàu trách nhiệm và bất khuất.
- Gợi suy nghĩ về giá trị của hòa bình, về sự biết ơn thế hệ đi trước đã hi sinh để bảo vệ đất nước.
2 giờ trước
Trong đoạn trích Gọi con của Bảo Ninh, nhân vật người mẹ hiện lên với vẻ đẹp tâm hồn giàu tình yêu thương và đức hi sinh, để lại nhiều xúc động trong lòng người đọc. Trước hết, bà là hiện thân của tình mẫu tử thiêng liêng, vô bờ bến. Vì thương nhớ và lo lắng cho đứa con út nơi chiến trường, bà không ngừng viết thư gửi đi dù biết chắc thư sẽ bị trả lại. Những lá thư ấy, theo năm tháng, trở thành cuốn nhật ký lặng lẽ ghi lại nỗi mong nhớ, sự khắc khoải và cả niềm hi vọng mong manh của một người mẹ luôn tin rằng con mình còn sống. Ngay cả trong giấc mơ, bà cũng khao khát được thấy con, được gọi tên con. Không chỉ vậy, bà mẹ còn giàu đức hi sinh. Bà âm thầm giấu kín nỗi đau, không hé lộ với những người con khác ở nước ngoài để họ yên tâm học tập, lập nghiệp, mà tự mình gánh chịu nỗi mất mát đến tận cuối đời. Cả cuộc đời bà gắn với sự chờ đợi vô vọng, với khuôn mặt lặng lẽ, rụt rè và nỗi buồn chẳng thể thốt nên lời. Qua nhân vật người mẹ, Bảo Ninh đã khắc họa thành công hình tượng người phụ nữ Việt Nam thời chiến: giàu yêu thương, giàu hi sinh, lặng lẽ nhưng bền bỉ, âm thầm nhưng mãnh liệt. Nghệ thuật điểm nhìn và ngôn ngữ giàu cảm xúc đã góp phần làm nổi bật vẻ đẹp tâm hồn cao cả ấy. Người mẹ trong Gọi con chính là biểu tượng bất tử của tình mẫu tử và phẩm chất đẹp đẽ của phụ nữ Việt Nam.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
10 giờ trước
Top thành viên trả lời