Bằng Việt - một cái tên không hề xa lạ đối với độc giả yêu thơ. Thơ Bằng Việt thường mang nhiều suy tư, trăn trở về cuộc đời, về con người. Trong sự nghiệp sáng tác của mình, ông đã để lại vô vàn tác phẩm hay, ấn tượng. Và nhắc đến thơ Bằng Việt, chắc hẳn ai cũng sẽ nhớ ngay đến bài thơ "Mẹ". Bài thơ Mẹ đã thể hiện được tình mẫu tử thiêng liêng sâu nặng giữa mẹ và con.
Bài thơ được chia làm sáu khổ, mỗi khổ gồm bốn câu thơ. Với cách xây dựng câu thơ bốn chữ kết hợp cùng cách gieo vần chân ở cuối câu thơ mười hai, mười ba, mười bốn, mười lăm, mười sáu, mười tám, hai mươi, hai mốt, hai tư, hai bảy đã tạo nên nhịp điệu đều đặn, chậm rãi cho toàn bộ bài thơ. Qua đó, ta thấy được mạch cảm xúc của bài thơ diễn ra khá chậm, đều đặn, không có quá nhiều biến động. Đồng thời, giọng điệu tha thiết, trìu mến cũng góp phần bộc lộ rõ ràng hơn cảm xúc của nhân vật trữ tình - người con đối với người mẹ kính yêu.
Hình ảnh xuyên suốt bài thơ chính là người mẹ. Người mẹ ấy đang đứng ngoài trời mưa lạnh, lo lắng, bất an chờ đợi tin tức của con. Hình ảnh ấy khiến em liên tưởng đến hình ảnh bà mẹ ngày đêm ngóng trông con trong bài thơ "Chiều tối" của Hồ Chí Minh. Ở đây, người mẹ vẫn đứng ở đó, vẫn kiên định, vững vàng dù cho thời gian có trôi qua bao lâu, dù cho bão tuyết có rơi dữ dội đến đâu. Sự hy sinh cao cả của người mẹ dành cho con thật đáng quý, đáng trân trọng biết bao.
Để rồi, khi nhìn thấy con, người mẹ ấy "vội vã/con/bàn tay/che lấy/ấm áp mặt con". Hành động vội vã chạy đến bên con, ân cần lau khô những giọt nước mưa trên khuôn mặt con đã khắc họa rõ nét hơn vẻ đẹp của tình mẫu tử. Tình yêu thương con của người mẹ thật nồng nàn, ấm áp làm sao!
Tóm lại, bài thơ "Mẹ" của Bằng Việt đã đem đến cho độc giả những cảm nhận sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng sâu nặng. Qua đó, em càng thêm yêu, thêm trân trọng người mẹ của mình hơn.