* Bài ca dao về mẹ:
- Giá trị nghệ thuật: Bài ca dao sử dụng thể thơ lục bát, ngôn ngữ giản dị, gần gũi, giàu hình ảnh, nhịp điệu nhẹ nhàng, du dương. Các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ được sử dụng hiệu quả để tạo nên những hình ảnh đẹp, giàu sức gợi cảm.
- Tư tưởng: Bài ca dao thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, sâu sắc. Hình ảnh "mẹ" được khắc họa qua những hành động cụ thể, giản dị nhưng đầy ý nghĩa: "chân trần", "tay bùn", "nuôi con khôn lớn". Tình yêu thương vô bờ bến của mẹ dành cho con được thể hiện qua những hy sinh thầm lặng, sự tần tảo, chịu thương chịu khó.
- Phản ánh xã hội: Bài ca dao phản ánh cuộc sống lao động vất vả, lam lũ của người nông dân Việt Nam xưa. Đồng thời, nó cũng khẳng định vai trò quan trọng của người phụ nữ trong gia đình và xã hội.
* Đoạn trích "Lão Hạc":
- Giá trị nghệ thuật: Đoạn trích sử dụng ngôi kể thứ nhất, giọng văn trầm lắng, xót xa, nhiều chi tiết miêu tả tâm lý nhân vật tinh tế, chân thực. Tác giả sử dụng các biện pháp tu từ như so sánh, ẩn dụ, đối lập để làm nổi bật tính cách, số phận của nhân vật Lão Hạc.
- Tư tưởng: Đoạn trích thể hiện tấm lòng nhân đạo cao cả của nhà văn Nam Cao. Ông đồng cảm sâu sắc với nỗi khổ của người nông dân nghèo, đặc biệt là những người già neo đơn, bất hạnh. Qua đó, tác phẩm lên án xã hội phong kiến tàn bạo đã đẩy người nông dân vào bước đường cùng, khiến họ phải tìm đến cái chết để giải thoát cho bản thân.
- Phản ánh xã hội: Đoạn trích phản ánh hiện thực xã hội Việt Nam trước Cách mạng tháng Tám 1945. Đó là một xã hội bất công, tàn bạo, đẩy người nông dân vào cảnh bần cùng, bế tắc.