/

/

Văn mẫu phân tích “Đây thôn Vĩ Dạ” và bức tranh thiên nhiên nơi xứ Huế! (5 bài)

Admin FQA

12/01/2023, 14:34

1299

Phân tích “Đây thôn Vĩ Dạ” không chỉ là cách để cảm nhận về phong cách, con người tác giả Hàn Mặc Tử, mà qua đó sẽ giúp các em hiểu hơn về thiên nhiên, con người xứ Huế. Trong tác phẩm ngoài nhân vật trữ tình thì bức tranh thiên nhiên thôn Vĩ nơi xứ Huế chính là phần nổi bật nhất. 

Làm sao để có thể phân tích “Đây thôn Vĩ Dạ” và bức tranh thiên nhiên nơi xứ Huế đạt điểm cao? Đừng bỏ qua 5 bài văn mẫu dưới đây nhé!

Mở bài

Phong trào Thơ mới 1932 - 1945 không chỉ xuất hiện những tài năng nở rộ mà còn cho ra đời những sáng tác bất hủ. Bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử là một minh chứng rõ nhất. Bài thơ này không chỉ vẽ ra một khung cảnh thiên nhiên đẹp nơi xứ Huế mộng mơ mà còn đầy cảm xúc, chia ly.

Thân bài

Trước hết, hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, tráng lệ và thơ mộng của Vĩ Dạ được thể hiện chủ yếu bằng nắng và sắc lá.

“Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên”

“Nắng” gợi cho ta ánh sáng Vĩ Dạ trong kí ức của nhà thơ. Ánh nắng là hình ảnh quen thuộc trong thơ ca. Hai hình ảnh “nắng mới”, và “nắng hàng cau” cũng từng xuất hiện trong sáng tác của một số nhà thơ khác. Trong sáng tác của Lưu Trọng Lư cũng xuất hiện hình ảnh này 

“Mỗi lần nắng mới hắt bên song”

Hay cả bài thơ “Nhớ” của Nguyên Hồng cũng toát lên một màu sắc rạng rỡ của nắng

“Có nắng chiều đột kích hàng cau”

Nhưng nắng trong sáng tác của Hàn Mặc Tử lại xuất hiện theo một cách khác. Ánh nắng chiếu lên hàng cau mới là ánh nắng mà tác giả muốn diễn đạt. Những tia nắng ban mai đầu tiên chiếu rọi những cây cau và những cây cau đang phơi nắng. Ánh sáng được Hàn Mặc Tử miêu tả thuộc về những kí ức sống động, lung linh, trong trẻo, thanh khiết và huy hoàng.

Hai chữ “nắng” trong một câu thơ tạo nên nhịp điệu lạ thường. Cách sử dụng điệp từ của tác giả khiến câu thơ dường như có nhịp điệu hơn, tương tự như lời bài hát. Có gì đó giống như sự thích thú xen lẫn bỡ ngỡ của một đứa trẻ lần đầu được mặc chiếc áo mới, một đứa trẻ rất trong sáng và hồn nhiên. Thiên nhiên Vĩ Dạ cũng mở ra một màu xanh mát:

“Vườn ai mướt quá xanh như ngọc”

“Vườn xanh mướt” là khu vườn trong đó “ai” được xác định rõ ràng là chủ sở hữu. Sắc nắng, vị nắng hòa quyện với cảnh vật, như leo lên những hàng trầu duyên dáng của Huế, rơi xuống tràn ngập từng khu vườn. Lời thơ này như lời cảm thán mà người ta buộc phải gieo khi gặp màu xanh. Cảnh đêm qua là trong cơn mưa rào, cây cối được gột rửa rất sạch sẽ, và những giọt nước rất nhỏ đọng lại cho đến sáng sớm đón lấy tia nắng mặt trời và những viên ngọc trai lấp lánh. Những chiếc lá như được bao phủ trong nước và mềm mại, bóng mượt và tràn đầy sức sống khi được phơi dưới ánh nắng mặt trời. Sẽ hụt hẫng và đau xót lắm nếu không có lần thứ hai trở lại Vĩ Dạ! 

Hình ảnh thiên nhiên bỗng có bước “nhảy cóc” khi hình ảnh hiện lên dường như chỉ còn đầy sự chia ly, tan tác.

“Gió theo lối gió mây đường mây

Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay”

Đó là một cái nhìn rất tâm trạng thay vì khung cảnh thực tế như trước đây. Thực tế không có chuyện gió thổi một chiều mà phải là “gió cuốn mây bay”. Khi gió và mây dường như rời xa nhau. Thậm chí dưới mặt đất nước và hoa ngô cũng cảm nhận được sự buồn thương này Hàn Mặc Tử dựng lên một khung cảnh thiên nhiên để thể hiện cảm giác cô đơn của một tâm hồn lạc lối. Dòng sông Hương có nước “buồn thiu”, mệt nhọc, mà ngô “lay” chậm rãi, đơn điệu. Những khung cảnh này khiến người lạc bước đến xứ Huế cũng phải hoài nghi:

“Thuyền ai đậu bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay?”

Nắng lên, trời về chiều, cảnh vật rối bời, đến cả sông Hương  mơ màng dưới ánh trăng cũng tan biến. Chỉ có một “con thuyền” không xác định và một bến tàu cô đơn dưới ánh trăng đang chờ đợi con tàu. Ánh sáng bầu trời xuất hiện hai lần trong bài thơ vừa đẹp vừa huyền ảo ấy nhưng lại khiến người đọc cảm nhận được sự khác biệt. Ánh mặt trời trong trẻo đến nhường nào trong khổ thơ 1 của bài thơ thì  ánh trăng ở khổ hai lại tuyệt vọng và mơ hồ bấy nhiêu. 

Cảnh sắc thiên nhiên trong “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử có sự dịch chuyển theo dòng cảm xúc của nhân vật trữ tình. Khổ một là hình ảnh thiên nhiên đẹp, vui tươi, với con người xứ Huế chân chất, thật tuyệt vời. Chỉ sang đến khổ hai, lại là một bức tranh thiên nhiên đẹp nhưng hoàn toàn lạnh lẽo! Đây chính là dụng ý khi tác giả, tả cảnh ngụ tình, dùng thiên nhiên để nói lên tâm trạng của chính bản thân mình. Không chỉ miêu tả về cảnh sắc thiên nhiên, mà bức tranh thiên nhiên đó còn là tâm trạng, khao khát muốn thoát ly khỏi thực tại, đến với xứ Huế mộng mơ của tác giả. 

Kết bài

Bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử thể hiện một hình ảnh thiên nhiên đẹp, thơ mộng với nỗi cô đơn, buồn bã qua ngôn ngữ sáng tạo, giọng điệu khác lạ. Những hình ảnh vừa quen thuộc vừa mới mẻ, chứa đựng một tình yêu thiên nhiên, đất nước sâu sắc của tác giả. Bài thơ này đã bổ sung thêm hình ảnh thiên nhiên Việt Nam vào kho tàng văn học nước nhà.

Mở bài

Bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử đã miêu tả khung cảnh thôn Vĩ một cách sinh động và đầy màu sắc. Qua bài thơ này, không chỉ con người xứ Huế đáng mến, chân chất mà thiên nhiên thôn Vĩ trữ tình, đằm thắm cũng rất đáng để trải nghiệm. 

Thân bài

Vẻ đẹp nên thơ, trữ tình của xứ Huế không chỉ đẹp mà còn gợi cho du khách nhớ về một vùng đất trong lành, gần gũi và cổ kính. Vẻ đẹp này đã truyền cảm hứng cho tác giả. Đoạn thơ mở đầu bằng một câu hỏi tu từ khiến người đọc phải băn khoăn. 

Sao anh không về thăm thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền

Mở đầu như một lời trách móc nhẹ nhàng của cô gái Huế với người thương. Ý nghĩ sâu xa ấy dường như được nhấn mạnh qua câu hỏi tu từ đặt ngay đầu bài thơ. Đó vừa là lời mời gọi đầy ý nghĩa, vừa là lời nhắn nhủ hãy quay trở lại một vùng đất xinh đẹp và tuyệt vời.

Thiên nhiên nơi thôn Vĩ bình dị, nhưng rất đẹp, muôn màu muôn vẻ. “Nắng mới” trong veo, không phải nắng chói chang ngày hè, cũng không phải nắng yếu ớt ngày đông âm u, mà là “nắng mới” dịu dàng, ấm áp. Ánh nắng mới mọc thẳng tắp đón cây cau tỏa ra sức sống vươn cao, vươn mình trong nắng mai. 

Màu chủ đạo của bức tranh thiên nhiên không chỉ là màu xanh của cây cau mà là màu xanh của cả khu vườn. Từ “mướt” gợi trong tâm trí người đọc màu xanh tươi, mơn mởn, đầy sức sống. Màu xanh ở khắp mọi nơi, ánh mặt trời chiếu khắp khu vườn, và cây cối tỏa sáng như ngọc bích. Những giọt sương sớm đọng trên lá đôi khi bắt gặp ánh nắng ban mai tạo nên thứ ánh sáng lấp lánh khiến nhà thơ liên tưởng đến ngọc trai. 

Trong khung cảnh thiên nhiên trữ tình ấy, hình ảnh con người như nhòe đi trong ánh nắng mới. Tác giả không được xác định, nhưng người đọc chỉ có thể tưởng tượng những chiếc bóng ẩn sau màu xanh của lá trúc. “Lá trúc che ngang” - Trước mắt co thể tưởng tượng ra hình ảnh một người ra thăm vườn vào một sớm mai. Liệu hình bóng ẩn hiện trong bức tranh này có thể là ai? Có thể một người mà tác giả thầm thương trộm nhớ, hoặc một người mà tác giả hằng mong nhớ. Nếu là một hình ảnh huyền ảo, thì đó có thể là bóng dáng của chính nhà thơ.

 Hình ảnh thôn Vĩ hiện lên trong sự tiếc nuối, hoài niệm của tác giả nhưng chỉ cần một vài nét chấm phá thôi là người ta có thể cảm nhận được vẻ đẹp trong trẻo, thơ mộng của nơi đây. Không những thế đằng sau mỗi câu chữ tả cảnh còn ẩn chứa nỗi lòng riêng của nhà thơ, những hi vọng, sức sống tuổi trẻ, khát vọng sống mãnh liệt. Xa xa, bên dòng nước Hương xứ Huế thơ mộng, là gió, là mây, là sông, là nước.

“Gió theo lối gió, mây đường mây

Mặt nước buồn thiu hoa bắp lay

Thuyền ai đậu bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay”

Tác giả đã tô đậm phong cảnh thiên nhiên qua vài nét chấm phá. Gió và mây không cùng chiều, gió một chiều mây ngược chiều. Điệp từ “gió”, “mây” như tạo ra  một khoảng trống trong khung cảnh, và mặt nước hẳn cũng theo đó mà trở nên buồn bã. Hai bên bờ sông hoa ngô khẽ đung đưa, cả không gian yên tĩnh chỉ cảm thấy hoa ngô chuyển động nhẹ nhàng. 

Rời xa khung cảnh tĩnh lặng của thiên nhiên, ánh sáng trong veo và dịu nhẹ của ánh trăng khiến tác giả phải suy nghĩ: “Thuyền ai”. Chính tác giả cũng không thể xác định được, “ai” ở đây là ai? Đại từ phiếm chỉ được đặt thật tài tình trong câu thơ. 

Toàn bộ dòng sông đột nhiên trở thành sông trăng, xưởng đóng tàu cũng trở thành “bến sông trăng”. Hình ảnh ẩn dụ đã biến con thuyền bình thường thành con thuyền như chở theo ánh trăng, dòng kí ức của chính nhà thơ. Liệu ánh trăng này có trở về kịp thời để chứng kiến ​​tấm lòng chân thành của nhà thơ, hay hình ảnh người con gái ông yêu trong kí ức của nhà thơ bỗng trở thành hư vô chỉ là những hoài niệm đầy tiếc nuối?

Bức tranh thiên nhiên được miêu tả trong bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” được dừng lại tại đây. Khổ cuối của bài thơ là tâm trạng, dòng suy tư của nhân vật trữ tình. Dù không nhắc đến nhưng chắc hẳn người đọc cũng có thể cảm nhận được tâm trạng của nhân vật trữ tình qua khung cảnh thiên nhiên “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Một bức tranh thiên nhiên đẹp, thơ mộng nhưng lại có phần lạnh lẽo, hoang vu thì liệu tâm trạng của con người trong bức tranh này có vui tươi không?

Kết bài

“Đây thôn Vĩ dạ” của hàn Mặc Tử đã thể hiện bức tranh màu nước tràn ngập thiên nhiên như: cây cối, trăng, sông, nước. Bức tranh thiên nhiên thôn Vĩ có đầy đủ màu sắc, và cảm xúc. Những hình ảnh phong cảnh bình dị, tuy thơ mộng nhưng đằng sau bức tranh ấy ẩn chứa nỗi buồn chia xa, nỗi nhớ da diết về người thân, người yêu của chính tác giả. Cách dùng từ, điệp ngữ

Mở bài

Hàn Mặc Tử được biết đến là một nhà thơ có sức sáng tạo cao với phong cách “khùng”, đôi khi siêu thực và đầy mơ mộng. Tuy nhiên, các tác phẩm của ông vẫn là những bài thơ nhẹ nhàng và đẹp đẽ về thiên nhiên, dường như thắp sáng tâm trí người đọc những cảm xúc mới. Bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” là một bức tranh tuyệt đẹp về cảnh vật và thiên nhiên xứ Huế mộng mơ. Hình ảnh này bén rễ trong tâm trí nhà thơ và có nhiều âm vang trong tâm trí người đọc.

Thân bài

“Đây thôn Vĩ Dạ” là bài thơ lấy cảm hứng từ bức ảnh được mối tình đầu của Hàn Mặc Tử gửi cho tác giả. Khi đó Hàn Mặc Tử đang dưỡng bệnh ở Quy Nhơn. Hàn Mặc Tử đã viết nên bài thơ hay này với nỗi nhớ da diết, hoài niệm về con người và thiên nhiên xứ Huế.

Cũng vì vậy, thiên nhiên trong bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ” dường như có nhiều màu sắc, nhiều cung bậc khác nhau trong cảm xúc của nhà thơ. Bài thơ mở đầu bằng lời trách móc nhẹ nhàng, tình tứ của người con xứ Huế gửi đến “khách phương xa” lâu ngày không đến thăm lại nơi đây.

“Sao anh không về chơi thôn Vỹ”

Tứ thơ rất hay, tinh tế và có nội dung sâu sắc. Nỗi nhớ Huế được tác giả gửi gắm qua tình cảm nhẹ nhàng này. Hàn Mặc Tử đã dẫn dắt người đọc khám phá bức tranh Huế với nhiều nét độc đáo. Sau lời trách móc nhẹ nhàng này, một bức tranh thiên nhiên tươi sáng, rực rỡ hiện ra. 

 “Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

Hình ảnh thiên nhiên Huế buổi sáng vừa trong lành, vừa thơ mộng, và tràn đầy sức sống. Những tia nắng đầu tiên luôn tinh khiết và tràn đầy sức sống. Hình như nắng đã lên chiếu trên những cây trầu thẳng tắp. Điệp từ “nắng” được lặp lại hai lần nhấn mạnh bầu không khí trong lành nhất của xứ sở thơ mộng thành phố Huế. Một khu vườn xinh đẹp tuyệt vời hiện ra. “Vườn ai” phiếm chỉ một địa điểm cụ thể chứ tác giả không nói rõ đó là vườn của nhà ai. Những “viên ngọc trai” xanh mướt của khu vườn mang đến sự sống động cho bức tranh. Sắc xanh trong bức tranh không phải xanh đơn thuần, mà là "xanh mướt". Từ “mướt” làm dịu đi cả khổ thơ, làm cho khung cảnh thêm dịu dàng, nên thơ.

Ở câu thơ cuối hình ảnh một con người mới dường như hiện lên. Khuôn mặt chữ điền là khuôn mặt của một người chất phác, thật thà, đặc trưng khuôn mặt của người Việt Nam. Cây trúc tượng trưng cho chí khí nam nhi. Cớ gì khung cảnh thiên nhiên nơi đây lại yên tĩnh như vậy? Phải chăng thiên nhiên cũng đang hiểu cho tâm trạng cô đơn của con người. Đúng là vậy, sang đến khổ thơ thứ hai, bức tranh thiên nhiên ở đây dường như đổi màu.

“Gió theo lối gió mây đường mây

Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay”

Hàn Mặc Tử đã tạo nên một bức tranh thiên nhiên thơ mộng nhất xứ Huế bằng nghệ thuật sử dụng từ ngữ điêu luyện và giọng văn nhẹ nhàng. Tuy nhiên, sang đến khổ thơ thứ hai, bức tranh thiên nhiên đã chuyển sang một “tâm trạng” khác. Hai không gian có sự tách rời, đứt đoạn. Mây và gió cùng đường, nhưng trong thơ Hàn Mặc Tử lại tách biệt. Cảnh những bông ngô đồng đung đưa, rơi lả tả xuống mặt sông gợi cho ta hình ảnh cuộc sống lênh đênh, bấp bênh của người dân. Thậm chí, đến dòng chảy của con sống còn gợi cảm giác “buồn thiu”. Thiên nhiên nơi đây vẫn tươi đẹp nhưng phảng phất một nỗi buồn sâu thẳm khôn nguôi.

“Thuyền ai đậu bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay”

Dù buồn nhưng thiên nhiên vẫn đậm chất thơ. Xứ Huế đón một đêm trăng đầy chất thơ với hình ảnh “bến sông trăng” nhưng dường như tác giả đang lo âu, khắc khoải. Từ “kịp” khiến cho ngắt thơ vội vàng, gấp gáp. Tác giả đang hỏi ai, hay đang hỏi chính mình? Một đêm trăng ảm đạm, một dòng sông lớn, tạo cho tác giả cảm giác mọi thứ đều hư vô. Giữa bến sông, “con thuyền”  dường như trơ trọi hơn. Những tưởng tượng cảnh sông nước khiến tác giả loay hoay không chỗ dựa. Thậm chí đến khổ cuối, thiên nhiên còn dần tan biến, khiến ta loay hoay không biết cảnh đó là thực hay mơ. 

Hình ảnh thiên nhiên của sắc màu thay đổi qua ba khổ thơ rồi biến mất vào hư không. Tuy nhiên, người đọc vẫn có thể thấy được sức sống căng tràn và vẻ đẹp thuần khiết của những hình ảnh thiên nhiên ở Huế

Kết bài

Đây thôn Vĩ Dạ là một hình ảnh xứ Huế đẹp mộng mơ, hư ảo khiến người đọc như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Với những ngôn từ hàm súc, cách hành văn lôi cuốn, ngắt nghỉ hợp lý khiến khung cảnh thiên nhiên càng thêm chân thật, gần gũi hơn với người đọc. 

Mở bài

Hàn Mặc Tử là nhà thơ tài hoa nhưng bất hạnh. Nỗi đau của bệnh tật, nỗi đau của cuộc đời ngắn ngủi thấm đẫm trong các sáng tác của ông. Ở tác phẩm nào, ta cũng thấy được sự da diết, nỗi khao khát về cuộc sống. “Đây thôn Vĩ Dạ” là bài thơ được nhà thơ viết vào những năm cuối đời. Bài thơ thể hiện sự luyến tiếc mối tình với người con gái trong mộng chưa kịp nở của mình, lại bị số phận trớ trêu cắt đứt. Bài thơ còn là hình ảnh thôn Vĩ thơ mộng bên bờ sông Hương, rất đẹp nhưng thấm đẫm nỗi buồn da diết của tác giả.

Thân bài

Sau câu hỏi đầu tiên khung cảnh làng quê thôn dã mà tươi đẹp hiện ra trước mắt người đọc qua từng câu thơ.

“Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

Nhìn nắng hàng cau, nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

Từ cổng vào của thôn, màu xanh của cây cau đã hiện ra, được xếp thành một hàng thẳng tắp. Tất cả ánh nắng chiếu vào những cây cau này tạo nên một khung cảnh nên thơ vô cùng. “Nắng mới lên”, không quá chói chang, không gay gắt như mặt trời giữa trưa. Ánh nắng mới trải đều trên cây cau, để lộ sức sống mãnh liệt, một vẻ đẹp trẻ trung, khỏe khoắn và tràn đầy nhựa sống.

Càng đi sâu vào trong thôn, khung cảnh làng quê càng hiện ra rõ nét hơn. Những gì mà người đọc có thể thấy nơi thôn Vĩ Dạ là màu xanh của cây cối và lá trúc. Cả khu vườn xanh mượt đến lạ lùng. Từ "mướt" ở đây chỉ một màu xanh óng ả, giống như màu xanh phổ biến, nhưng lại không giống như màu xanh ta vốn biết. Màu xanh ngọc ở đây một phần là do tia nắng xuyên qua kẽ lá tạo thành màu xanh ngọc, một phần là do sương sớm đọng trên lá và nắng chiếu vào sẽ tạo thành một viên ngọc lung linh tuyệt đẹp. 

Con người xuất hiện trong không gian xanh mộc mạc và xinh đẹp này càng làm cho khung cảnh thêm sinh động. Tác giả không xác định được chủ thể xuất hiện trong câu thơ này là ai, cũng không biết mặt mũi ra sao. Chỉ biết nhân vật con người đang đứng sau lá trúc, lấp ló xa xa. Đó có thể là người làm vườn, cũng có thể là khách.

Chỉ bằng một vài nét phác, khung cảnh thôn Vĩ dần hiện ra trước mắt người đọc. Cũng có thể trong một thời gian dài, Hàn Mặc Tử chỉ nhớ đến con người và thiên nhiên nơi đây nên có thể cầm bút “vẽ” vài nét mà cả một vùng thôn quê xứ Huế đã hiện ra. Không chỉ vậy, đằng sau mỗi câu chữ tả cảnh còn là tấm lòng, là những hy vọng và khát vọng sống mãnh liệt của nhà thơ.

Nhìn ra xa là trời đất, gió mây sông nước.

“Gió theo lối gió, mây đường mây

Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay

Thuyền ai đậu bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay?”

Vẫn là một khung cảnh tự nhiên, nhưng bao quanh nó là sự đổ vỡ và chia ly. Từ xưa đến nay, gió và mây luôn quyện vào nhau, ít khi tách rời, nên gió sẽ cuốn mây đi. Nhưng ở đây gió thổi một hướng và mây thổi một hướng, và hai con đường này không trùng nhau. Mây gió chia lìa, nước buồn hiu quạnh. Mọi thứ dường như buồn tẻ và tĩnh lặng, chỉ có những bông ngô đồng hai bên bờ lặng lẽ đung đưa, như thể chúng không biết hoặc có lẽ không quan tâm đến dòng chảy buồn trước khi chia tay. 

Giữa khung cảnh thiên nhiên thê lương, buồn bã đột nhiên chấm phá một con thuyền và bến sông trăng. Mơ hồ bao trùm tất cả lời thơ, khiến nhân vật trữ tình không thể phân biệt nổi hiện thực và ảo ảnh. Thuyền trăng, bến sông trăng, đó là những tưởng tượng, ảo tưởng, tiếc nuối của tác giả. Giờ đây, bệnh tật quấn thân, những làng quê sống, yêu thương, đối với Hàn Mặc Tử đều là dang dở. 

Bức tranh thiên nhiên xứ Huế được dừng lại ở đây. Phần cuối là những suy tư, khao khát của nhân vật trữ tình. Tuy chỉ có 8 câu thơ ngắn ngủi, nhưng người đọc dường như đang được du lịch đến thôn Vĩ trong tưởng tượng cùng tác giả. Phía trước là cổng vào yên bình, thơ mộng. Phía sau là thiên nhiên u buồn, lạnh lẽo mang theo sự chia ly. 

Kết bài

Bằng bút pháp tả thực, kết hợp tả cảnh ngụ tình và sử dụng ngôn từ linh hoạt, Hàn Mặc Tử đã vẽ lên một khung cảnh thiên nhiên mộng mơ, đẹp mà buồn nơi xứ Huế. Nhan đề “Đây thôn Vĩ Dạ” là ý chỉ tả cảnh làng quê thôn Vĩ. Nhưng trong khung cảnh này vẫn phảng phất nỗi buồn chia ly, nỗi nhớ người thương sâu sắc của tác giả. Bài thơ sẽ mãi mãi là bài thơ đẹp nhất trong cuộc đời ngắn ngủi của Hàn Mặc Tử.

Mở bài

Hàn Mặc Tử làm thơ từ năm 16 tuổi. Hồn thơ của ông có tính chất huyền diệu, ma mị, thể hiện một phong cách thơ đa dạng và phức tạp. “Đây thôn Vĩ Dạ” có thể coi là một trong những bài thơ hay nhất của ông. Tác phẩm đã tạo nên một khung cảnh thiên nhiên trong trẻo, thanh bình nhưng cô quạnh nơi xứ Huế của một tâm hồn khao khát yêu, khao khát sống.

Thân bài

Thôn Vĩ đón chào du khách bằng hình ảnh nên thơ, mộng mơ với những đường sáng lấp lánh. Câu hỏi mở đầu “Sao anh không về chơi thôn Vĩ” như một lời trách móc nhẹ nhàng, tình cảm đối với Hàn Mặc Tử. Tiếp đó, mở ra khung cảnh thôn Vĩ mộng mơ đầy xúc cảm của xứ Huế.

“Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

Đó là một không gian quen thuộc mà người Việt Nam nào cũng biết. Hàng cau vươn thẳng, cao vút chờ đón những tia nắng trong veo đầu tiên của ngày mới. Hai từ “nắng” được lặp đi lặp lại trong câu thơ mang đến cho người đọc cảm giác ấm áp, trong lành với ánh sáng dịu nhẹ lan tỏa khắp căn phòng. Năng lượng mới là mặt trời vừa mọc, không chói chang, chói chang mà dịu dàng, tinh tế như tính cách của người xứ Huế mộng mơ. Ngoài ra, mặt trời mang lại cho chúng ta cảm giác mát mẻ và phấn khởi.

Hướng mắt đi toàn bộ khung tranh của khu vườn hiện ra trước mặt. Khu vườn của người dân thôn Vĩ Dạ như một viên ngọc khổng lồ. Màu xanh biếc bao trùm khắp nơi, cùng ánh nắng mới soi rọi những giọt sương nhỏ li ti tạo thành một khối khổng lồ màu xanh ngọc bích. Thật tuyệt vời và đẹp đẽ làm sao. Nếu như câu thơ đầu mang đến cho người đọc sự trong sáng, tươi mát thì dòng thơ này lại mang đến cho ta sự hồn nhiên, tràn ngập sức sống. Kết hợp với bút pháp so sánh “như ngọc” của Hàn Mặc Tử, nó hoàn thành một bức tranh phong cảnh thôn quê sống động. Nhưng để bức ảnh này trở nên hoàn thiện hơn, tác giả cũng không quên thể hiện một bức ảnh chân dung mờ ảo, phi thực tế của một khuôn mặt người dân thôn vĩ. “Mặt chữ điền” ở đây là ai? Đó có thể là một cô gái, cũng có thể là một chàng trai Thôn Vĩ. Chính sự mơ hồ ấy đã làm cho lời thơ thêm ý nghĩa và giá trị. Đồng thời, con người xuất hiện trong bức tranh cũng tạo nên sự hài hòa giữa cảnh quan và thiên nhiên. Một sự hài hòa tự nhiên, một sắc thái táo bạo.

Mở đầu bài thơ là một cảnh đẹp trong lành nhưng bỗng khung cảnh chuyển sang một hình ảnh khác. Đó là hình ảnh đẹp, buồn, cô đơn của một đêm trăng bên sông.

“Gió theo lối gió mây đường mây

Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay”

Hai câu thơ miêu tả một khung cảnh buồn với sự xuất hiện của các sự vật như gió, mây, hoa ngô đồng và dòng sông. Khung cảnh rộng rãi, thoáng đãng nhưng ẩn hiện trong một sự mờ mịt xa vắng. Gió nối tiếp gió, mây nối tiếp mây, như thể giữa họ chẳng có chút liên hệ nào. Nghệ thuật đối lập, cùng điệp ngữ đã nhấn mạnh cả sự ngăn cách, xa cách. Ai cũng nghĩ mây, gió vô cùng thân thiết, nhưng hóa ra hai sự vật này đã xa nhau. Dòng sông lặng lẽ trôi trong sự tĩnh lặng của đêm, và trong mắt thi nhân nó trở nên buồn bã, bâng khuâng, trong trại thái “buồn thiu”. Nhịp điệu nhẹ nhàng êm đềm của những bông ngô dường như càng nhấn mạnh thêm nỗi cô đơn của cảnh vật và nỗi cô đơn của lòng người. Cảnh vật bên ngoài khơi mở và phân tán sâu vào tâm hồn nhân vật trữ tình, người hướng về vầng trăng. Trăng trong thơ Hàn Mặc Tử là người bạn, tri kỷ của tác giả:

Thu về nhuộm thắm nét hoàng hoa

Sương đẫm trăng lồng bóng thiết tha

(Vịnh hoa cúc)

Hay:

Anh ngâm nga để mở rộng cửa lòng

Cho trăng xuân tràn về say chới với

(Trường tương tư)

Trong bài thơ này có dòng sông trăng và con tàu trăng cứu vớt nỗi cô đơn của tác giả. Bên sông đơn độc với ánh sáng trăng vừa hư ảo vừa huyền ảo, gợi về quá khứ xa xăm, tươi đẹp của tác giả. 

“Thuyền ai đậu bến sông trăng đó

Có chở trăng về kịp tối nay?”

Những từ ngữ có vẻ lo ngại, bồi hồi “Thuyền ai”, mông lung, tự hỏi. Và câu thơ tiếp theo như đánh đố nỗi hoài nghi liệu đêm nay trăng có về không? Tác giả như muốn diễn tả khoảng thời gian gấp gáp, quá ngắn: Liệu trăng có kịp về trước tối nay. Nhân vật trữ tình (hay chính bản thân tác giả) như đang chạy đua với thời gian để tồn tại, để chiến thắng. Đây là cách để Hàn Mặc Tử thể hiện niềm khao khát gặp gỡ, niềm yêu đời và nỗi lo sợ muộn màng, dở dang. 

Bức tranh nhiên thiên thôn Vĩ tuy đẹp nhưng lại buồn, gợi sự tan tác chia ly. Như chính tác giả và mối tình đầu của mình. Hàn Mặc Tử biết, ông sẽ không còn cơ hội để quay trở lại Huế gặp người con gái mình yêu một lần nữa. Nhưng dù vậy, không lúc nào tác giả thôi nghĩ về thôn Vĩ, nghĩ về thiên nhiên xứ Huế, về người con gái mình yêu. Đó chính là thái độ sống tích cực, lạc quan, chưa khi nào thôi hy vọng của Hàn Mặc Tử

Kết bài

Bằng việc sử dụng linh hoạt các biện pháp nghệ thuật như so sánh, nhân hóa,…. Bằng ngôn ngữ tinh tế, súc tích, Hàn Mặc Tử đã vẽ nên một bức tranh xứ Huế đẹp lung linh, giàu sức tưởng tượng và huyền ảo. Đằng sau bức tranh thiên nhiên này là một khao khát sống mạnh mẽ, dưới một tâm hồn tuyệt vọng và bi kịch.

Đây chỉ là một trong những đề bài thường gặp khi yêu cầu phân tích “Đây thôn vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử. Ngoài ra, đề thi có thể yêu cầu các em phân tích cả bài thơ, một khổ thơ hay nhân vật trữ tình của bài thơ. 

Hãy theo dõi Admin để bỏ túi nhiều bài văn mẫu hay hơn nhé!

 

 

Bình luận (0)
Bạn cần đăng nhập để bình luận
Bài viết liên quan
new
VIDEO TỔNG HỢP KIẾN THỨC CUỐI HỌC KÌ 2 CÁC MÔN TỪ LỚP 1 ĐẾN LỚP 12

Kì thi cuối học kì 2 đang đến gần, các bạn đã sẵn sàng chinh phục thử thách này? FQA thấu hiểu rằng ôn tập hiệu quả là chìa khóa giúp học sinh tự tin bước vào kì thi. Vì vậy, FQA mang đến Video tổng hợp kiến thức cuối học kì 2 các môn từ lớp 1 đến lớp 12. Bài giảng ôn luyện với nội dung tóm tắt kiến thức trọng tâm, hình ảnh minh họa bắt mắt sẽ giúp các bạn học sinh ôn tập nhanh chóng, hiệu quả; dễ dàng ghi nhớ kiến thức, tăng hứng thú học tập. Ngoài ra, với đề cương chi tiết bám sát chương trình học tập trên lớp bao gồm kiến thức lí thuyết, dạng bài thường gặp, câu hỏi ôn luyện sẽ giúp các bạn ôn tập toàn diện và nắm vững phương pháp làm bài. FQA mong rằng, đây chính là tài liệu học tập cần thiết, đồng hành và giúp các bạn đạt được điểm số cao nhất trong những kì thi sắp tới.

Admin FQA

18/03/2024

new
[Tổng hợp] Kiến thức về tích phân và dạng bài liên quan

Tích phân (Tiếng Anh: integral) là một khái niệm và phạm trù toán học liên quan đến toàn bộ quá trình thay đổi của một thực thể nguyên thuỷ (thực thể đó thường được diễn tả bằng một hàm số phụ thuộc vào biến số được gọi là nguyên hàm) khi đã xác định được tốc độ thay đổi của nó. Tích phân là phần kiến thức quan trọng được học trong chương trình toán lớp 12, trong bài viết này chúng mình cùng ôn lại khái niệm tích phân, tính chất, bảng nguyên hàm và vi phân, bảng nguyên hàm mở rộng và các dạng bài tập tích phân nhé.

Admin FQA

14/03/2024

new
[Tổng hợp] Kiến thức về đạo hàm và dạng bài liên quan

Trong toán học, đạo hàm (tiếng Anh: derivative) của một hàm số là một đại lượng mô tả sự biến thiên của hàm tại một điểm nào đó. Đạo hàm là một khái niệm cơ bản trong giải tích. Đạo hàm còn xuất hiện trong nhiều khái niệm vật lí, chẳng hạn đạo hàm biểu diễn vận tốc tức thời của một điểm chuyển động, khi mà công cụ này giúp đo lường tốc độ mà đối tượng đó thay đổi tại một thời điểm xác định. Vì vậy, trong bài viết này chúng ta cùng nhau nhắc lại khái niệm, các quy tắc tính đạo hàm, cũng như ý nghĩa của đạo hàm và một số dạng bài tập liên quan đến đạo hàm nhé.

Admin FQA

14/03/2024

new
[Tổng hợp] Kiến thức về Thì quá khứ hoàn thành tiếp diễn

Thì quá khứ hoàn thành tiếp diễn được xem như là một trong những thì phức tạp bậc nhất trong ngữ pháp tiếng Anh. Past perfect continuous tense là một thì rất hay xuất hiện trong những đề thi tiếng Anh, vậy nên các bạn nên ôn luyện thật kỹ loại thì này. FQA đã tổng hợp những kiến thức bạn cần biết để nắm chắc thì tương lai hoàn thành tiếp diễn ở bài viết dưới đây.

Admin FQA

14/03/2024

new
[Tổng hợp] Kiến thức về Thì hiện tại hoàn thành tiếp diễn

Đối với người học tiếng Anh “thì hiện tại hoàn thành tiếp diễn” là thì khá gần gũi và quen thuộc, hầu như chúng được lặp đi lặp lại trong tất cả các bài giảng hay tiết học. Vì mật độ sử dụng thường xuyên và là cách diễn đạt dễ nhất, nhưng không phải ai cũng đang dùng thì đúng cách. Hãy theo dõi bài viết dưới đây của FQA để tham khảo tất tần tật về thì hiện tại hoàn thành tiếp diễn nhé!

Admin FQA

14/03/2024

new
[Tổng hợp] Kiến thức về Thì tương lai hoàn thành tiếp diễn

Thì tương lai hoàn thành tiếp diễn được xem như là một trong những thì phức tạp bậc nhất trong ngữ pháp tiếng Anh. Đây là một thì rất hay xuất hiện trong những đề thi tiếng Anh, vậy nên các bạn nên ôn luyện thật kỹ loại thì này. FQA đã tổng hợp những kiến thức căn bản nhất bạn cần biết để nắm chắc thì tương lai hoàn thành ở bài viết dưới đây.

Admin FQA

14/03/2024

FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi