02/11/2023
02/11/2023
I. Mở bài: Giới thiệu khát quát về tác phẩm “Thời gian”.
II. Thân bài:
a. Tác giả:
- Văn Cao (1923 – 1995), sinh ra ở Nam Định nhưng lớn lên ở Hải Phòng và bắt đầu sự nghiệp sáng tác ở đây.
- Ông là nhạc sĩ, nhà thơ và họa sĩ.
- Thơ của ông không nhiều về số lượng nhưng luôn thể hiện phong cách nghệ thuật độc đáo.
b. Tác phẩm:
Bài thơ “Thời gian” được sáng tác vào mùa xuân năm Đinh Mão 1987.
c. Phân tích:
- Khổ 1:
+ “Thời gian qua kẽ tay”: Cảm nhận thời gian một cách đặc biệt bằng xúc giác. Thời gian lặng lẽ nhưng trôi qua rất nhanh.
+ “Làm khô những chiếc lá”: Dấu ấn của thời gian thể hiện trên vạn vật và con người.
+ “Rơi”: Câu thơ được ngắt ra đột ngột, chỉ có một tiếng, nhấn mạnh vào sự chuyển động của cảnh vật.
+ “như tiếng sỏi”: Lối so sánh đặc sắc, gợi tả âm thanh nặng nề và khô khốc.
+ “trong lòng giếng cạn”: Sự vật đều trơ trọi, bị thời gian tước đi sức sống, trở nên tiêu điều.
- Khổ 2:
+ “Riêng những”: Điệp ngữ thể hiện sự khẳng định, cho thấy cảm xúc của nhân vật trữ tình có sự thay đổi.
+ “những câu thơ”, “những bài hát” là biểu tượng cho sáng tạo nghệ thuật, sự rung động của trái tim con người.
+ “còn xanh”: Sức sống trường tồn của nghệ thuật và tình yêu.
+ “Và đôi mắt em”: Vẻ đẹp của con người, tình yêu.
+ “như hai giếng nước”: Vẻ lấp lánh, trong lành, dạt dào sức sống.
- Tổng kết giá trị nghệ thuật, ý nghĩa của tác phẩm.
III. Kết bài: Nêu suy nghĩ và cảm xúc của bản thân em.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời