02/01/2024
Nguyễn Tuấn
02/01/2024
02/01/2024
02/01/2024
Bài thơ này kể về một hành trình từ tuổi thơ đến trưởng thành của nhân vật “anh”, qua những thăng trầm của cuộc sống và tình yêu với quê hương. Câu chuyện bắt đầu với những kỷ niệm ngọt ngào từ thời thơ ấu với quê hương. Khi chiến tranh nổ ra, chàng thanh niên mới lớn khao khát hoài bão đánh đuổi giặc ngoại xâm. Nỗi khát khao ấy được khởi nguồn từ tình yêu dành cho quê hương, đất nước để chàng trai quyết tâm lên đường. Cô bé nhà bên vẫn hiện lên thật đẹp, vẫn là nụ cười ấy, đôi mắt đẹp, cảm giác thân thương đến lạ. Đến khi kết thúc chiến tranh thì cô gái bé nhỏ ấy vẫn còn mãi trong lòng của tác giả. Nó càng khiến cho hình ảnh quê hương thêm phần sâu đậm. Tình cảm lớn dần đã thôi thúc tác giả bày tỏ tình cảm với cô bé ấy. Tác giả không ngần ngại “nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn” để thổ lộ tấm lòng của mình. Tình cảm vừa chớm nở đã phải trải qua sự chia ly vì đau thương, chết chóc. Cô gái hàng xóm bé nhỏ của tác giả đã ra đi, để lại hình ảnh quê hương thêm phần cô đơn, lẻ bóng. Khi “em” ra đi, quê hương mất đi vẻ lạc quan, vui vẻ mà toát lên sự trầm mặc. Nếu mở đầu bài thơ, tình yêu quê hương của Giang Nam gắn liền với bóng dáng thiên nhiên thì phần sau tình yêu ấy lớn lao hơn.
02/01/2024
Bài thơ này kể về một hành trình từ tuổi thơ đến tuổi trưởng thành của người viết, qua những thăng trầm của cuộc sống và tình yêu với quê hương. Câu chuyện bắt đầu với những kỷ niệm ngọt ngào từ thời thơ ấu, khi tác giả yêu quê hương thông qua việc học tập và khám phá thiên nhiên. Tuy nhiên, cuộc đời không chỉ có những ngày thơ dại và hạnh phúc. Thời kỳ cách mạng và chiến tranh đến, đất nước đầy sóng gió, người viết phải chứng kiến sự ra đi của mẹ và người bạn cùng làm du kích. Dù người viết trở về sau cuộc chiến, gặp lại người con gái xinh đẹp từng cười khúc khích, nhưng cuộc sống đã thay đổi, và bóng dáng của một người đã ra đi mãi mãi. Cuối cùng, tác giả thể hiện tình yêu với quê hương không chỉ là vì những vẻ đẹp tự nhiên mà còn vì những người con của đất nước, như cô bạn du kích đã hy sinh vì đất nước. Bài thơ kết thúc bằng sự đau xót và sâu lắng, khi người viết nhìn nhận rằng trong từng nắm đất của quê hương, cũng chứa đựng một phần xương thịt, một phần tình thương của người bạn đã mất. Điểm chính của bài thơ là sự thay đổi của quê hương trong tâm trí người viết, từ việc yêu quê hương qua những trang sách nhỏ, những ngày thơ ấu, đến việc hiểu rằng quê hương không chỉ đẹp vì thiên nhiên mà còn vì những người con yêu nước, những người đã hy sinh cho đất nước.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời