Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
31/01/2024
31/01/2024
a. Phép đối:
"Người quốc sắc, kẻ thiên tài,
Tình trong như đã, mặt ngoài còn e"
Phân tích: Hai trái tim đa tình, đa cảm đã có một tiếng nói chung. Thế nhưng vẫn dịu dàng, e ấp và kín đáo: "Tình trong như đã, mặt ngoài còn e". Người đẹp đã làm cho chàng Kim choáng váng: "Chập chờn cơn tỉnh cơn mê". Trước tiếng sét ái tình. Kim Trọng vốn hào hoa, phong nhã đã làm chủ được tâm hồn trong một cuộc tình trường: "Rốn ngồi chẳng tiện, dứt về chỉn khôn". Cuộc chia li không thể không diễn ra. Khoảnh khắc chia li của lứa đôi trong buổi đầu gặp gỡ mang theo bao tình lưu luyến. Hai vế tiểu đối mà ra hai phía chân trời, tình lưu luyến mến thương kéo dài vô tận:
"Khách đà lên ngựa người còn ghé theo"
"Kẻ thiên tài" đã mang theo hình bóng "người quốc sắc" trở về nhà. Chiếc cầu và dòng nước trong veo, cành tơ liễu và bóng chiều thướt tha như những chứng nhân cho một thiên diễm tình giữa giai nhân và tài tử.
Tác dụng: gợi sự phong phú về ý nghĩa, gợi ra vẻ đẹp hoàn chỉnh và hài hòa cho sự vật.
c. Phép đối: son phấn và văn chương.
Son phấn là vẻ đẹp bên ngoài còn văn chương là vẻ đẹp tâm hồn.
31/01/2024
A. Biện pháp tu từ đối được sử dụng trong câu thơ này để tạo ra sự tương phản giữa hai khía cạnh của một người, nhấn mạnh tính chất đối lập của họ. Từ "Bóng hồng" và "Xuân lan thu cúc" diễn tả hai khía cạnh khác nhau của một người, trong khi "mặn mà" và "e" là các từ tư từ điệp tư duy thể hiện tính chất đối lập.
B. Biện pháp tu từ đối được sử dụng ở đây để so sánh và tạo ra sự tương phản giữa nỗi buồn cá nhân và nỗi buồn gia đình. Câu thơ diễn tả sự khác biệt giữa nỗi buồn cá nhân ("Nỗi mình") và nỗi buồn gia đình ("Nỗi nhà"), qua đó thể hiện tính chất đối lập của hai khía cạnh này.
C. Biện pháp tu từ đối được sử dụng ở đây để so sánh và tạo ra sự tương phản giữa son phấn (đại diện cho vẻ bề ngoài) và văn chương (đại diện cho bên trong). Câu thơ diễn tả việc son phấn có thể che giấu những hận thù bên trong, trong khi văn chương không thể che giấu được những cảm xúc sâu xa.
D. Biện pháp tu từ đối được sử dụng ở đây để so sánh và tạo ra sự tương phản giữa các yếu tố trong cảnh quan sát. Câu thơ diễn tả sự khác biệt giữa ngồi canh và ngắm trăng, tiếng chim hót sớm và trận nhàn bay khuya, qua đó thể hiện tính chất đối lập của các yếu tố này.
E. Biện pháp tu từ đối được sử dụng ở đây để so sánh và tạo ra sự tương phản giữa hai khía cạnh của một vật phẩm. Từ "Dầu chong trắng" và "lệ tràn" diễn tả hai khía cạnh khác nhau của một vật phẩm, qua đó thể hiện tính chất đối lập của chúng.
G. Biện pháp tu từ đối được sử dụng ở đây để so sánh và tạo ra sự tương phản giữa nụ cười bên ngoài và nước mắt bên trong. Câu thơ diễn tả việc người ngoài có thể cười nhưng lại khóc trong lòng, qua đó thể hiện tính chất đối lập của hai khía cạnh này.
H. Biện pháp tu từ đối được sử dụng ở đây để so sánh và tạo ra sự tương phản giữa tính nhẹ nhàng và tính nặng nề của một vật phẩm. Câu thơ diễn tả việc gỡ bỏ một phần của vật phẩm để xem còn lại có ý nghĩa gì, qua đó thể hiện tính chất đối lập của hai khía cạnh này.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
8 giờ trước
Top thành viên trả lời