mk cần gấp ạ

rotate image
ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của Hà Nguyễn
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

20/02/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Câu 1: Bài thơ được viết theo thể thơ tự do. Câu 2: Nhân vật trữ tình trong bài thơ là người lữ khách. Câu 3: Những từ ngữ miêu tả cảnh chiều trong bài thơ có thể là "chiều chậm", "màu chiều", "tiếng buồn vang trong mây", "chim rừng quên cất cánh", "gió say tình ngây ngây". Câu 4: Một yếu tố tượng trưng trong bài thơ có thể là hình ảnh của chiều, cây cỏ, mây, chim rừng, gió... để diễn đạt tâm trạng và suy tư của nhân vật. Câu 5: Phép tu từ được sử dụng trong câu thơ "Chiều chậm đưa chân ngày" giúp tạo ra hình ảnh mượt mà, êm ái, nhẹ nhàng như việc chiều chậm dần đưa bước chân của ngày đi qua. Câu 6: Dòng thơ "Tôi là người lữ khách, Màu chiều khó làm khuây" có ý nghĩa như việc nhân vật cảm thấy xa lạ và không thoải mái khi bước vào không gian của chiều. Câu 7: Tâm trạng của nhân vật trữ tình trong bài thơ phản ánh sự luyến tiếc, hoài niệm và cô đơn khi trở lại quê hương sau một khoảng thời gian dài xa xứ. Câu 8: So sánh tâm trạng của nhân vật trữ tình trong hai đoạn thơ để phản ánh sự biến đổi của cảm xúc từ lúc xuất phát đi xa cho đến khi quay trở lại nơi quê.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
linhtrang

20/02/2024

Câu 1. Bài thơ được viết theo thể thơ năm chữ.
Câu 2. Nhân vật trữ tình trong bài thơ là nhân vật tôi – người lữ khách.
Câu 3. Tìm những từ ngữ miêu tả cảnh chiều trong bài thơ:
Chiều chậm đưa chân ngày 
Màu chiều khó làm khuây 
Tiếng buồn vang trong mây
Câu 5. Nhân hóa: đưa chân
→ Tác dụng: Làm câu thơ thêm sinh động. 
Câu 6. Tôi là lữ khách/ Màu chiều khó làm khuây nghĩa là được hiểu là bức chân dung về một chủ thể ẩn đã phần nào hé mở qua lời giới thiệu “Tôi là người lữ khách”. “Người lữ khách” tạo dáng vẻ cô độc, không một nơi chốn ổn định. Lữ khách chứ không phải lữ hành. Người lữ hành dù sao cũng gợi chốn dừng chân, vẫn có một bến bờ để đi đến. “Lữ khách” như một người lang thang vô định, chưa biết đi về đâu và dừng chân ở đâu.
Câu 7. Tâm trạng của nhân vật trữ tình: nỗi cô đơn của một người con xa quê, nhớ nhà.
Câu 8. 
Khi viết về những kỉ niệm tuổi thơ “Trong bóng rừng”, Hồ Dzếnh đã từng nói như vậy, và dường như nỗi “thương nhớ mênh mông” ấy đã trở thành âm hưởng chủ đạo trong các bài thơ của tác giả. Bài thơ “Chiều” là một nốt nhạc trầm trong bản nhạc buồn buồn xa vắng ấy.
Bao buồn bã, bao nỗi cô đơn như gói lại trong từ “sầu ấy”. Không phải là nỗi sầu bâng quơ. Nó như được dồn lại, nén lại từ lớp lóp những nỗi buồn của nhân gian từ quá khứ đến hiện tại. “Sầu vạn cổ”: từ gốc Hán - Việt, phải chăng đây là nỗi buồn, nhớ về quê hương, về vùng Quảng Châu xa xôi chưa một lần tác giả được đặt chân đến?.  Đọc hai câu thơ, ta bỗng chạnh nhớ đến hình ảnh người chinh phụ với nỗi sầu, muộn gặm nhấm từng đêm:
“Sầu đã nặng hãy chồng làm gối
Muộn đã đầy hãy thổi làm cơm”
Câu thơ đã khiến ta xót xa thương cảm cho một kiếp người giờ lại khiến cho ta hiểu thêm, đớn đau thêm cho nỗi “sầu vạn cổ” của nhân vật trữ tình. Chỉ trong một buổi chiều dần muộn, tất cả nỗi sầu từ quá khứ đến hiện tại bỗng dồn tự về, trào dâng trong lòng người. Bài thơ không tả lại cảnh chiều rõ rệt, không nói rõ về tâm trạng, chỉ biết nhớ, buồn, sầu. Ta như cảm thấy mình đang lạc bước vào một buổi chiều với sắc nắng nhợt nhạt, thoi thóp, sự sống chuyển động yếu ớt “ngây ngây”; “quên cất cánh”. Khắp không gian là giăng mắc bởi lớp lớp buồn, sầu. Nỗi buồn lan toả từ tâm trạng của nhân vật trữ tình, thấm vào cảnh vật. Cảnh vật dường như cũng mang tâm trạng buồn, tác động vào hồn người. Lòng người buồn, cảnh vật gợi buồn nên nỗi buồn được khuyếch trương lên khiến nó chất ngất, bít bùng như muốn bao phủ, muốn nuốt nhân vật trữ tình vào vòng xoáy ảo não của nó, khiến bất kì ai trong hoàn cảnh đó cũng phải thốt lên đau đáu:
“Có phải sầu cô vạn
Chất trong hồn chiều nay?”.
Câu hỏi để khẳng định lại tâm trạng. Hỏi để tô đậm thêm vẻ ảo não của buổi chiều.
Đến với trào lưu “Thơ mới” ta như đắm chìm trong nỗi buồn, của cá nhân, của thời đại. Đến với bài “Chiều”, ta lạc vào tâm trạng buồn không rõ của ai, cũng không rõ sao nhưng lại nặng trĩu lòng.
Thơ của Hồ Dzếnh mãi như tâm hồn của một người con Trung Quốc sinh ra trên sóng nước Việt Nam, mãi như lòng sông sâu rộng luôn giấu trong đó lòng nó bao tâm sự khó giãi bày

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
0/5 (0 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi