01/03/2024
01/03/2024
1. PTBĐ chính: biểu cảm
2. Lời thơ như lời độc thoại nội tâm của nhân vật, trực tiếp phơi mở tâm trạng của nàng Kiều một cách cụ thể và chân thực. Đó là tâm trạng xót thương cho bản thân mình, số phận mình.
3. “Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu/ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” Nhà thơ đã khẳng định mối quan hệ mật thiết giữa cảnh và tình: cảnh theo tình, tình buồn cảnh cũng buồn theo. Và như thế, bức tranh phong cảnh đã trở thành bức tranh tâm cảnh.trở thành bức tranh tâm cảnh.
4. Điệp từ “khi”,“mình”, “sao” được lặp lại 3 lần
=> Tác dụng: Nhấn mạnh nỗi đau đớn và nỗi xót xa của Kiều. Kiều bẽ bàng trước sự thảm hại đến tận cùng của mình, như ngọc nát đá tan.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời