03/03/2024
03/03/2024
03/03/2024
II. Làm văn:
Truyện ngắn Sợi tóc của Thạch Lam là một tác phẩm nổi tiếng trong văn học Việt Nam, được viết vào năm 1938. Truyện kể về một người đàn ông trẻ tuổi, có tên là Hùng, bị cuốn vào mối tình đơn phương với một cô gái xinh đẹp, có tên là Lan. Hùng chỉ biết đến Lan qua một sợi tóc vàng dài rơi trên bàn học của anh, và từ đó anh bắt đầu theo dõi, quan tâm và yêu thương cô. Tuy nhiên, Lan không hề hay biết về tình cảm của Hùng, và cũng không quan tâm đến anh. Cuối cùng, Hùng phải chấp nhận sự thật rằng Lan đã có người yêu khác, và anh chỉ còn lại một sợi tóc làm kỷ niệm.
Truyện ngắn Sợi tóc được coi là một kiệt tác của nghệ thuật tự sự trong văn học Việt Nam. Nghệ thuật tự sự là một phương thức kể chuyện, trong đó người kể chuyện là chính nhân vật chính của câu chuyện, và thể hiện quan điểm, cảm xúc và suy nghĩ của mình qua lời kể.
Trong truyện ngắn Sợi tóc, Thạch Lam đã sử dụng nghệ thuật tự sự một cách thành công để tạo nên một câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc và đáng nhớ. Người kể chuyện là Hùng, nhân vật chính của truyện, đã thể hiện được quá trình yêu và đau khổ của mình qua lời kể chân thực và xúc động. Người đọc có thể cảm nhận được niềm vui khi Hùng nhìn thấy Lan lần đầu tiên, niềm mong ước khi Hùng theo dõi Lan từ xa, niềm hy vọng khi Hùng gửi thư cho Lan, và niềm đau buồn khi Hùng nhận ra Lan không yêu anh. Người kể chuyện cũng đã thể hiện được tính cách của mình qua lời kể: Hùng là một người trầm lặng, nhút nhát, nhẹ nhàng và lãng mạn. Anh không dám tiếp xúc trực tiếp với Lan, chỉ dám viết thư cho cô. Anh cũng không dám tranh giành Lan với người yêu của cô, chỉ biết im lặng chịu đựng. Anh yêu Lan bằng cả trái tim, nhưng lại không được Lan hiểu và đáp lại.
Ngoài ra, nghệ thuật tự sự cũng giúp tạo nên một không khí lãng mạn và buồn bã cho câu chuyện. Người kể chuyện đã sử dụng nhiều hình ảnh, so sánh và biểu tượng để miêu tả Lan và tình yêu của anh. Ví dụ, anh đã so sánh Lan với một bông hoa, một ngôi sao, một thiên thần, để thể hiện vẻ đẹp, sự trong sáng và cao quý của cô. Anh cũng đã dùng sợi tóc làm biểu tượng cho tình yêu của anh, để thể hiện sự nhỏ bé, mong manh và vô vọng của nó. Người kể chuyện cũng đã dùng nhiều từ ngữ mang màu sắc buồn bã, như “lệ”, “đau”, “chết”, “mất”, “cô đơn”, “vô nghĩa”… để thể hiện tâm trạng của anh. Những hình ảnh, so sánh, biểu tượng và từ ngữ này đã tạo nên một bầu không khí lắng đọng, xót xa và đẹp đẽ cho câu chuyện.
Tóm lại, truyện ngắn Sợi tóc của Thạch Lam là một ví dụ điển hình về nghệ thuật tự sự trong văn học Việt Nam. Người kể chuyện là Hùng đã kể lại câu chuyện tình yêu của mình một cách chân thành và cảm động, thể hiện được tính cách, quan điểm và cảm xúc của mình. Nghệ thuật tự sự cũng giúp tạo nên một không khí lãng mạn và buồn bã cho câu chuyện, làm cho người đọc cảm thấy thương cảm và đồng cảm với nhân vật chính. Truyện ngắn Sợi tóc là một tác phẩm có giá trị nghệ thuật cao, và cũng là một bài học về tình yêu trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
02/06/2025
Top thành viên trả lời