04/03/2024
04/03/2024
05/03/2024
Trong phong trào thơ mới, các nhà văn dành những tình cảm da diết đặc biệt cho tiếng Việt. Họ bộc lộ tình cảm ấy qua những vần thơ, tác phẩm tiêu biểu viết về chủ đề ấy là bài thơ “Yêu tiếng Việt” của nhà thơ Huy Cận.
Huy Cận là một nhà thơ đặc biệt của nền văn học Việt Nam. Nếu như trước cách mạng tháng tám, các sáng tác của ông mang nét trầm buồn thì sau cách mạng các tác phẩm lại mang hơi thở mới, tươi vui hẳn lên. Là một người con của cái nôi hình chữ S, ông dành cảm xúc đặc biệt cho ngôn ngữ dân tộc, từ đó ông chắp bút viết nên bài thơ “Yêu tiếng Việt”.
Mở đầu cho bài thơ là cảm xúc buồn tủi, yêu thương tiếng Việt vô ngần của tác giả. Xót xa bao nhiêu khi phải học tiếng Việt trong giờ ngoại văn " Tiếng là tiếng mẹ con ngồi học/ Mà ở chương trình học ngoại văn…” Tiếng Việt là tiếng mẹ đẻ của dân tộc ta, đó không chỉ là tình yêu đối với tiếng Việt đơn thuần mà còn là tình yêu với quê hương, đất nước, với nơi chôn rau cắt rốn. Ta nhận ra khi đất nước ta bị thực dân Pháp xâm lược, chúng âm mưu đồng hóa ngôn ngữ của dân ta, tiếng Pháp được sử dụng và lưu truyền rộng rãi còn tác giả phải học tiếng Việt trong giờ ngoại văn. Tuy nhiên dù như vậy, ông vẫn mãi dành tình cảm đặc biệt cho tiếng Việt, chưa bao giờ quên đi ngôn ngữ dân tộc.
Tình cảm sâu sắc mà Huy Cận dành cho tiếng Việt được bộc lộ một cách trực tiếp và vô cùng chân thành. “Buổi ấy anh yêu tiếng nước nhà/ Là yêu hơi thở của ông cha”. Tiếng Việt trải qua bao thăng trầm lịch sử từ thuở ông cha ta dựng nước và giữ nước vô cùng gian lao, vất vả. Tiếng Việt đã có từ lâu đời, dù dân tộc ta bị xâm lược, bị thực dân đô hộ ấy vậy mà vẫn luôn kiên trì, bất khuất bảo vệ ngôn ngữ dân tộc, bảo lưu những giá trị truyền thống hết sức tốt đẹp. Đó chính là tinh thần yêu nước và giữ nước, nếu chúng ta mất đi tiếng nói của chính mình thì đó cũng là lúc chúng ta mất nước. Ý thức được điều đó, thế hệ đi trước luôn cố gắng gìn giữ bản sắc của tiếng Việt, thật tuyệt vời và xót xa làm sao. Từ đó, bộc lộ được tình cảm và thái độ trân trọng, biết ơn của tác giả Huy Cận.
Tiếng Việt trong lành, tươi mát nuôi từng thế hệ lớn lên và dần dần trưởng thành. Ở đây tác giả còn ví von so sánh tiếng Việt “như sữa mẹ”. Sữa mẹ chính là thứ nuôi chúng ta lớn, đó là sự gần gũi, gắn bó với mỗi người từ thuở còn nằm trong nôi. Và giờ đây tiếng Việt cũng như vậy, nhờ vào sự nuôi dưỡng của tiếng Việt, mỗi người dân máu đỏ da vàng đã phát triển “nuôi con từng thớ thịt tâm hồn”. Giống như nhà thơ Lưu Quang Vũ đã từng viết:
"Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói
Vầng trăng cao đêm cá lặn sao mờ
Ôi tiếng Việt như bùn và như lụa
Óng tre ngà và mềm mại như tơ
Tiếngtha thiết, nói thường nghe như hát
Kể mọi điều bằng ríu rít âm thanh."
Ông cha ta đã trải qua nhiều năm dựng xây đất nước tươi đẹp và vững vàn, thế nên Huy Cận đã gửi lời nhắn nhủ đến “các em”, đến với thế hệ mai sau. “Tiếng nói cha ông trao các em/ Giữ gìn em nhé trau dồi thêm” đó như là một kỉ vật mà ông cha ta truyền lại. Thế hệ mai sau có trách nhiệm tiếp nối, lưu trữ, bảo tồn và phát triển tiếng Việt ngày càng tươi đẹp hơn nữa. Kết thúc bài thơ Huy Cận đã thể hiện tình cảm, cảm xúc đặc biệt của chính mình dành cho tiếng Việt “Nhưng nếu mai sau mà sống lại/ Lòng anh tiếng Việt lại đầu thai” Dù như thế nào, dù mai sau có ra sao, dù sống lại một cuộc đời mới thì tình cảm mà ông dành cho tiếng Việt sẽ không bao giờ thay đổi, nó sẽ mãi trường tồn như một viên ngọc quý báu mà ông giữ trong trái tim mình.
Với thể thơ bảy chữ, ngôn từ mộc mạc và giản dị, bài thơ là lời tâm tình giữa người anh và người em về tình cảm dành cho tiếng Việt. Qua đó người đọc càng trân trọng và yêu thêm ngôn ngữ dân tộc.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời