06/03/2024
06/03/2024
Câu 1:
Một không khí thật là náo nhiệt, ồn ào, bận rộn, đúng như một cảnh làm ăn rất thịnh vượng nơi thị thành. Nhưng đó chỉ là bề ngoài, nó hoàn toàn tương phản với những nỗi lòng tê tái của nhân vật. Nguyễn Du rất biết khai thác các tương phản để miêu tả nỗi lòng, biết phân tích sự khác biệt bề ngoài và bề trong. Phải hiểu cái bề trong tâm hồn mới hiểu được phẩm giá của Kiều.
Câu 2: Bố cục của đoạn trích:
- Lầu xanh mới rủ trướng đào,…Sớm đưa Tống Ngọc, tối tìm Tràng Khanh: Bối cảnh và không gian ở lầu xanh
- Khi tỉnh rượu lúc tàn canh… Riêng mình nào biết có xuân là gì ?: nỗi thương thân của Kiều
- Đòi phen gió tựa hoa kề,…Cung cầm trong nguyệt, nước cờ dưới hoa: nỗi buồn và bẽ bàng của Kiều
- Thờ ơ gió trúc mưa mai,…Nay hoàng hôn đã lại mai hôn hoàng: Những nỗi lòng thương thân, xót thân, chán mình, buồn khổ cô đơn, vui gượng gạo và nỗi thương nhà của Kiều
- Còn lại: Sự đay nghiến số phận, oán trách số phận, bề ngoài có vẻ cam chịu, mà bên trong là một sự lên án bất công của tạo hóa
Câu 3: Đó là hai câu thơ trác tuyệt của Nguyễn Du tả nỗi buồn của Kiều lúc bị mụ Tú Bà giam cầm ở lầu Ngưng Bích. Với bút pháp tả cảnh ngụ tình, nhà thơ đã cho người đọc cảm nhận được tâm trạng đau khổ, buồn rầu của Kiều như hóa thân vào cảnh
Câu 4:
Kiều là một cô gái đẹp, cho nên ngày tiếp khách của nàng trở thành ngày hội của lầu xanh đối với mọi khách làng chơi :
Lầu xanh mới rủ trướng đào,
Càng treo giá ngọc, càng cao phẩm người.
Biết bao bướm lả ong lơi,
Cuộc say đầy tháng, trận cười suốt đêm.
Dập dìu lá gió cành chim,
Sớm đưa Tống Ngọc, tối tìm Tràng Khanh.
Một không khí thật là náo nhiệt, ồn ào, bận rộn, đúng như một cảnh làm ăn rất thịnh vượng nơi thị thành. Nhưng đó chỉ là bề ngoài, nó hoàn toàn tương phản với những nỗi lòng tê tái của nhân vật. Nguyễn Du rất biết khai thác các tương phản để miêu tả nỗi lòng, biết phân tích sự khác biệt bề ngoài và bề trong. Phải hiểu cái bề trong tâm hồn mới hiểu được phẩm giá của Kiều.
Cả đoạn thơ này tác giả không miêu tả cảm xúc của Thúy Kiều trong một thời điểm nào, một buổi nào, một ngày nào, mà miêu tả một tâm trạng triền miên trong chuỗi ngày tiếp khách. Ngày tháng chỉ là một sự chồng chất và kéo dài. Nỗi lòng Kiều hiện lên những lúc vắng vẻ, khi xong việc tự đối diện với chính mình. Đó là nỗi đau thầm kín đằng sau các hoạt động tiếp khách.
Câu 5:
Đoạn trích cho độc giả thấy hình ảnh đau đớn, bẽ bàng của Kiều khi bị bán vào lầu xanh. Từ đó thể hiện sự xót thương, đồng cảm của nhà thơ đối với số phận bi thảm của Kiều. Một con người tài hoa nhưng bạc phận. Đồng thời ông cũng lên án xã hội lúc bấy giời khiến cho con người ta lâm vào cảnh đau thương. Chủ nghĩa nhân đạo thể hiện tình yêu thương con người, tôn trọng giá trị con người. Trong Truyện Kiều, nó được thể hiện qua việc tôn trọng vẻ đẹp con người, thương xót với số phận đau thương, chỉ trích và phê phán những thế lực đàn áp con người, cùng sự hiểu biết với những ước mơ của con người. Trong Truyện Kiều, Nguyễn Du thể hiện ước mơ cao cả, đó là tinh thần nhân đạo của tác phẩm, ước mơ về một cuộc sống công bằng, nơi cái thiện được khuyến khích, nuôi dưỡng, và cái ác phải đối mặt với sự trừng phạt. Chủ nghĩa nhân đạo của Nguyễn Du là chủ nghĩa nhân đạo chứa đựng tình thương, lòng nhân ái, và tự tôn.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời