26/03/2024
26/03/2024
26/03/2024
Có ý kiến cho rằng: Câu chuyện tình yêu trong tác phẩm Mánh trăng cuối rừng không có thực, chỉ là một cách tô hồng hiện thực chiến tranh khốc liệt mà thôi- tôi không đồng ý với ý kiến này bởi tác phẩm kể về cuộc hẹn hò kỳ lạ giữa hai người yêu nhau mà chưa hề biết mặt nhau trong chiến tranh ác liệt và trong tuyến lửa Trường Sơn. Tình yêu ấy vừa chớm nở, nhen nhóm, còn hao khuyết nhưng hứa hẹn tròn đầy viên mãn. Nó khiến cho tác phẩm giống như một bài thơ bằng văn xuôi, chất thơ lãng mạn thấm đượm từng chi tiết nhỏ bộc lộ ở bức tranh thiên nhiên, đặc biệt ở mảnh trăng cuối rừng: có lúc hiện ra giữa đám mây chập chờn, ánh sáng lè nhè; có lúc sáng ngời khiến con đường thưa thớt đầy ánh trăng và đẹp nhất khi làm bừng sáng vẻ đẹp của Nguyệt- một mảnh trăng khuyết ở cuối trời, lúc ấy trăng là ánh bạc rọi thẳng vào khuôn mặt Nguyệt, khuôn mặt đẹp rạng ngời một cách lạ thường…Cả không gian rừng Trường Sơn dường như được bao bọc bởi ánh trăng dát vàng, điểm nhìn của nhà văn được đặt ở nhiều góc độ khác nhau khiến nó trở thành một hình tượng nghệ thuật đẹp, lãng mạn giàu tính biểu tượng, xuyên suốt câu chuyện, tỏa ra một ánh sáng kỳ diệu bao bọc các nhân vật và câu chuyện tình yêu của họ. Mảnh trăng cuối rừng lãng mạn đầy chất thơ nhưng không phải là một bài thơ mà vẫn là một câu chuyện ngắn nhưng là một câu chuyện ngắn đẹp và thơ. Điều này thể hiện ở ngay từng đặc điểm nhân vật của câu chuyện. Nguyệt - nhân vật chính của câu chuyện hiện ra là một nhân vật toàn bích, lý tưởng. Nguyệt là một người yêu lý tưởng khi hiện ra dưới ánh trăng thơ mộng, là một chiến sĩ anh hùng khi hiện ra dưới bom đạn của kẻ thù. Nguyệt mang một vẻ đẹp thanh thoát giản dị mát mẻ như sương núi mà ẩn chứa sức sống bền bỉ tươi trẻ của tuổi thanh xuân hiện ra giữa sự khốc liệt của chiến tranh giống như một sự thách thức kiêu kỳ đối với hoàn cảnh. Rõ ràng con người Việt Nam vẫn luôn sống ung dung tràn đầy khát vọng tình yêu. Không chỉ thế trong tình yêu, Nguyệt tự nguyện đính ước với một người mà mình chưa hề biết mặt, Nguyệt yêu Lãm qua câu chuyện kể của chị Tín về em trai mình: rằng bỏ học trốn nhà đi bộ đội và làm chiến sĩ lái xe ở tuyến lửa Trường Sơn, câu chuyện ngắn ngủi nhưng đã để lại trong Nguyệt sự ngưỡng mộ và nỗi thao thức dài. Tình yêu của Nguyệt bắt nguồn ở niềm tin lòng cảm phục, một tình yêu rất đỗi lãng mạn, trong sáng, thuần khiết đầy niềm tin. Niềm tin ấy giúp Nguyệt biết chờ đợi, chung thủy, và can trường trong chiến tranh. Gặp Lãm trong một hành trình đặc biệt giữa tiếng bom rơi đạn nổ, giữa sự đánh phá tàn khốc của máy bay địch, cô vẫn nhanh nhẹn, bình tĩnh, khôn khéo dẫn đường xi nhan cho xe qua. Có lúc cô nhảy tùm xuống nước buộc tời vào gốc cây, kéo xe lên, để rồi cuối cùng cứu được xe nhưng Nguyệt bị thương. mặc dù mặt hơi tái trông cô vẫn xinh đẹp như một con công vừa tắm xong, khiến lòng Lãm dậy lên một tình yêu Nguyệt gần như mê muội lẫn cảm phục. Ngòi bút lãng mạn của Nguyễn Minh Châu đã xây dựng nên một tình huống, một lát cắt hội tụ tất cả vẻ đẹp tinh hoa của con người. Vẻ đẹp lãng mạn của câu chuyện biểu hiện ở những vẻ đẹp tự nhiên, con người; hiện ra trong sự tương phản với chiến tranh ác liệt, vượt qua sự tàn khốc của chiến tranh, thách thức với nó, đẹp đến mức kỳ diệu gợi ra trong người đọc niềm say mê khi được khám phá và cảm nhận tìm kiếm vẻ đẹp kỳ diệu của cuộc sống vẫn còn khuất lấp đâu đó trong cuộc đời.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời