27/04/2024
27/04/2024
27/04/2024
Trong bài thơ "Đi giữa đường thơm", tác giả đã tạo nên một không gian thiền định, nơi mà những hình ảnh đời thường trở nên thần bí và tinh tế. Những đoạn văn mô tả về cảnh đẹp của thiên nhiên, sự kết hợp hài hòa giữa ánh nắng, bóng tre, và bóng phượng đã tạo ra một bức tranh tinh tế, mang lại cho độc giả cảm giác thanh thản và yên bình.
Có lẽ, trong cái khung cảnh trang nhã, thanh lịch của một thời đã xa ấy, mà Huy Cận đã sáng tác ra bài thơ “Đi giữa đường thơm” này. Chỉ đọc thôi mà cứ ước gì mình là chàng trai ấy, là cô gái ấy, dịu dàng, e ấp dắt tay nhau trên con đường làng đầy hoa cỏ may. Một thứ tình rất thẹn thùng, rất xấu hổ, rất ngại ngùng mà sao quyến luyến, bâng khuâng, run rủi, suốt một đời không quên.
Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm …
Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm
Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tượng.
Đất thêu nắng, bóng tre rồi bóng phượng
Lần lượt buông màn nhẹ vướng chân lâu
Lên bề cao hay đi xuống bề sâu?
Không biết nữa – Có chút gì làm ngợp
Trong không khí …hương với màu hòa hợp …
Cả buối tối, nhớ người yêu, cứ lẩm nhẩm “Đường trong làng, hoa dại với mùi thơm…” mãi thôi.
Ngoài ra, bằng cách sử dụng những hình ảnh nhẹ nhàng như cu gáy, bướm vàng, tác giả đã tạo ra một không gian tĩnh lặng, nơi mà người đọc có thể chìm đắm vào những suy tư sâu xa và lắng nghe tiếng gọi của tâm hồn.
Đường trong làng: hoa đại với mùi rơm...
Người cùng tôi đi đạo giữa đường thơm
Lòng giặt sẵn ít hương hoa tưởng tượng
Đất thêm nắng, bóng tre rồi bóng phượng.
Cách kết hợp “đất thêu nắng” rất đặc biệt. Thông thường, “đất” và “nắng” không phải là những đối tượng những chất liệu có thể kết hợp được với động từ “thêu”. Tuy nhiên, trong bài thơ Đi giữa đường thơm, Huy Cận đã sử dụng cách kết hợp “đất thêu nắng”. Cách diễn đạt tưởng chừng như vô lí này đặt trong ngữ cảnh của bài thơ (ánh nắng rọi qua những tán lá tạo nên những hình ảnh đẹp trên nền đất của con đường làng) lại trở nên có lí. Các từ ngữ được mở rộng khả năng kết hợp đến mức tối đa. Và “đất”, “nắng” bỗng chốc thành chất liệu có thể “thêu” được. Cách diễn đạt có sức gọi tả cao và gây ấn tượng đặc biệt cho người đọc.
Bài thơ "Đi giữa đường thơm" không chỉ là một tác phẩm về thiên nhiên mà còn là một tác phẩm về tình yêu và sự lưu luyến của con người. Tác giả đã tạo ra một không gian thơ mộng, nơi mà những cung bậc cảm xúc được thể hiện qua những dòng văn nhẹ nhàng và sâu lắng.
Trong tác phẩm này, chúng ta được nhắc nhở về giá trị của sự bình yên và sự thấu hiểu lẫn nhau trong mối quan hệ. Qua việc đi giữa đường thơm, chúng ta có thể học được cách sống trong hiện tại, đón nhận hạnh phúc và tận hưởng những khoảnh khắc đẹp nhất của cuộc đời.
"Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm..." là một câu trích dẫn từ bài thơ mà bản thân tôi yêu thích, đó là một lời kết thúc ý nghĩa và thú vị cho bài viết này.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
30/05/2025
Top thành viên trả lời