08/05/2024
08/05/2024
08/05/2024
Trong bài thơ "Thuốc Đắng" của Mai Văn Phấn, có hai hình ảnh mang tính tượng trưng chính là "chén đặt trên cửa sổ" và "cơn sốt thiêu con trên giàn lửa".
Ấn tượng của thi phẩm khiến người đọc không thể không sửng sốt giật mình khi ngay từ đầu đã gặp những câu thơ giàu hình ảnh, như “bén lửa” vào tâm hồn: "Cơn sốt thiêu con trên giàn lửa/Cha cũng có thể thành tro nữa". Hai câu thơ miêu tả một hiện thực mà có lẽ bất kỳ người làm cha nào cũng từng trải qua. Đứa con sốt cao, cha phải ôm con dỗ dành và chạy vào bệnh viện. Sức nóng của cơn sốt được nhà thơ so sánh qua một liên tưởng xuất thần, ngỡ giàn lửa đang thiêu con nên cha cũng thấy mình có thể thành tro mất. Người đọc thơ dường như cũng cảm được sức nóng lan sang cả chính mình. Qua miêu tả cơn sốt của con, ta thấy tấm lòng thương con của người cha đến đớn đau, quặn thắt. Đành nuốt nước mắt vào lòng, thuốc đắng cho con khỏi bệnh là phương cách duy nhất lúc này
Hình ảnh "chén đặt trên cửa sổ" nhẹ nhàng, nhưng những dự cảm về tương lai của cuộc đời con trong lòng nhà thơ vẫn chưa nguôi dứt. Đâu phải chỉ có hiện tại “mùa xuân tràn vào chén đắng” mà con đường tương lai phía trước vẫn còn rất gian nan. Vì vậy, hai câu kết là bài học lớn lao mà người cha truyền lại cho con mình về những tai ương, bão tố có thể sẽ ập đến sau này khi con khôn lớn. “Thuốc đắng” còn phải dùng nhiều lần trong nhiều hoàn cảnh khắc nghiệt của cuộc đời.
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
Top thành viên trả lời