08/05/2024
08/05/2024
Trong văn học Việt Nam, tác phẩm "Miền Cỏ Thơm" của Hoàng Phủ Ngọc Tường không chỉ là một tác phẩm văn học nổi tiếng mà còn là một cống hiến quý giá cho văn chương dân tộc. Bức tranh về cuộc sống và thiên nhiên trong tác phẩm này không chỉ là sự mô tả đơn thuần mà còn là một dấu ấn sâu đậm về tình yêu và tôn trọng đối với môi trường và cuộc sống của con người. Chỉ qua các đoạn trích, chúng ta cũng dễ dàng thấy được điều đó.
Đoạn trích đầu tiên tác giả bắt đầu bằng việc mô tả về những lần thức giấc vào ban đêm trong mùi hương rạo rực, một trạng thái tinh thần mê đắm và sâu lắng. Điều này làm nổi bật sự gắn kết giữa người và thiên nhiên, khi mùi hương của đất đỏ Huế tỏa ra vào màn đêm tạo ra một bầu không khí đặc biệt, gợi nhớ về vẻ đẹp và sự sống của thiên nhiên.
Cái nhận thức đột ngột của tác giả về Huế là một thành phố "được dành cho cỏ" mang lại một góc nhìn mới mẻ về cách mà con người tương tác với môi trường xung quanh. Tác giả không chỉ đơn thuần mô tả về sự hiện diện của cỏ trong cảnh quan đô thị, mà còn đặt ra một câu hỏi sâu sắc về vai trò của cỏ trong quy hoạch đô thị và cách mà con người tương tác với nó.
Bằng cách so sánh với Đà Lạt, một thành phố khác cũng được xây dựng trên đồi núi nhưng lại tập trung vào hình ảnh của cây anh đào và cây thông, tác giả đã làm nổi bật sự đặc biệt của Huế trong việc kết hợp giữa kiến trúc con người và thiên nhiên. Điều này nhấn mạnh sự độc đáo và đặc biệt của Huế, nơi mà cỏ vẫn là một phần không thể thiếu trong cảnh quan đô thị.
Cuối cùng, tác giả không chỉ dừng lại ở việc mô tả sự hiện diện của cỏ mà còn đặt ra câu hỏi về vai trò của nó trong quy hoạch đô thị và tương tác của con người với nó. Bằng cách làm nhấn mạnh sự độc đáo của Huế và sự quên lãng về cỏ dại trong các thành phố khác, tác giả thúc đẩy người đọc suy nghĩ về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên trong một môi trường đô thị.
Phân tích đoạn trích Miền cỏ thơm của Hoàng Phủ Ngọc Tường
Trong bức tranh văn học đầy màu sắc và cảm xúc của văn hào Hoàng Phủ Ngọc Tường, đoạn trích "Mùa Xuân" từ tác phẩm “Miền cỏ thơm” của ông không chỉ mô tả về vẻ đẹp tự nhiên mà còn là một lời tri ân sâu sắc đối với sức sống và sự phong phú của mùa xuân tại thành phố Huế. Trích đoạn này không chỉ là một miêu tả hình ảnh mà còn là một trải nghiệm cảm xúc tuyệt vời của tác giả, mang đến cho độc giả một cảm nhận sâu sắc về tình yêu và kỳ vọng với mùa xuân.
Tác giả bắt đầu bằng việc mô tả về sức sống của mùa xuân qua hình ảnh của những ngọn đồi phía tây nam Huế: "Mùa xuân có thể định nghĩa là mùa mà toàn bộ cây nở thành hoa. Những ngọn đồi phía tây nam Huế bừng lên trong hương hoa cỏ, khiến người ta không thể ngồi yên cúi mặt lên trang sách." Bằng những từ ngữ như "bừng lên" và "hương hoa cỏ," tác giả tạo ra một bức tranh sống động và sôi động về sức sống của mùa xuân. Qua đó, ông đã truyền đạt một cảm xúc phấn khích và hân hoan đối với mùa xuân, như là một thời điểm đầy hy vọng và kỳ diệu.
Không chỉ dừng lại ở đó, tác giả tiếp tục sử dụng hình ảnh tượng trưng nhưng đầy lãng mạn để mô tả về sự phong phú và huyền bí của mùa xuân: "Hương cỏ tràn vào thành phố, như gần như xa, khiến tôi nghĩ rằng ở đâu đấy trên những sườn đồi, cánh cửa của vườn Địa Đàng đang mở ra, hoặc những nàng tiên đang múa hát dưới những gốc đào nở hoa..." Với những hình ảnh này, tác giả không chỉ tạo ra một cảm giác của sự phấn khích và tưởng tượng, mà còn kích thích trí tưởng tượng của độc giả, đưa họ vào một thế giới mơ mộng và thần tiên của mùa xuân.
Tuy nhiên, đằng sau sự phấn khích và hân hoan của tác giả là cảm giác buồn bã và nhẹ nhàng khi ông nhận ra sự thiếu vắng của những loài chim và côn trùng quen thuộc: "Đã nhiều năm, tôi chợt nhận ra rằng lũ chuồn chuồn, bươm bướm của tôi đã rời thành phố này mà đi đâu biệt tăm..." Chỉ bằng một câu văn, tác giả không chỉ tạo ra một cảm giác của sự mất mát và buồn bã, mà còn gợi lên sự nhìn nhận và suy tư sâu xa về tầm quan trọng của việc bảo vệ và tôn trọng sự sống trong thiên nhiên. Đồng thời, ông cũng nhấn mạnh về sự thay đổi và biến động không ngừng của môi trường tự nhiên, và tầm quan trọng của việc chúng ta đối xử với nó.
Vẻ đẹp của Huế không chỉ có mùa xuân mà còn là mùa hè. Nhìn ra khung cảnh huyền diệu của mùa hạ ở Huế qua lời mô tả của Hoàng Phủ Ngọc Tường, tôi không thể không cảm nhận được sự hân hoan và bất ngờ của tác giả trước vẻ đẹp tự nhiên đầy sức sống này.
Bức tranh mùa hạ mà tác giả vẽ ra không chỉ là một cảnh vật bình thường mà là một thế giới tươi mới, tràn đầy màu sắc và sức sống: "Trong những khu vườn Huế, khí đất xông lên hùng mạnh, cỏ mọc xanh lạ thường." Những từ ngữ như "hùng mạnh" và "xanh lạ thường" không chỉ là một mô tả đơn thuần mà còn là một cảm xúc mê đắm và kích thích, như là một lời ca tụng cho vẻ đẹp không gì sánh bằng của mùa hạ ở Huế.
Tuy nhiên, dưới lớp vẻ đẹp rực rỡ đó là một lời nhắc nhở sâu sắc về sự thay đổi và mất mát trong môi trường: "Nhưng liệu có nơi nào gọi là 'yên tĩnh hơn' trên hành tinh này. Hình như càng ngày nó càng trở nên ồn ào hơn xưa; và đó cũng là lỗi của chúng ta đã tước đoạt 'quyền yên tĩnh' của thế hệ trẻ ngày mai."
Một lần nữa, tác giả đã thành công không chỉ tạo ra một cảm giác của sự lo lắng và bất mãn về tương lai, mà còn gợi lên một trách nhiệm sâu sắc của con người trong việc bảo vệ và tôn trọng môi trường tự nhiên. Từ những dòng này, tôi cảm nhận được sự lo lắng và tâm trạng của tác giả trước sự thay đổi không ngừng của thế giới xung quanh và vai trò của con người trong quá trình đó.
Để rồi theo bước Hoàng Phủ Ngọc Tường ta đến với mùa thu ở Huế. Ngắm nhìn cảnh thu, tôi không thể không cảm nhận được sự lẻ loi và nỗi nhớ nhung về quê hương trong từng hơi thở của gió: "Mùa thu trời trở gió heo may lành lạnh làm người ta tự nhiên thấy nhớ nhung một quê hương nào không biết." Từng từ ngữ "trở gió," "heo may" và "lành lạnh" như là một âm nhạc nhẹ nhàng, khơi dậy trong tâm hồn ta những kỷ niệm buồn vui của mùa thu trước kia.
Đoạn văn tiếp tục đưa ta vào một cuộc hành trình của văn nhân vào mùa thu, khi họ leo núi để đón tiếp tiết "Trùng Cửu": "Vào mùa này, các văn nhân thường mở hội leo núi, mang theo túi thơ bầu rượu lên các đỉnh núi cao mừng tiết 'Trùng Cửu'. Hình ảnh của những người văn nhân leo núi mang theo túi thơ bầu rượu, hòa mình vào không gian của mùa thu, tạo ra một bức tranh sống động về tình yêu và tôn trọng của họ đối với mùa thu và quê hương.
Cuối cùng, trích dẫn thơ của Tuy Lý Vương làm cho đoạn văn trở nên sâu lắng và đầy cảm xúc hơn bao giờ hết: “Minh triêu sất mã sơn đầu quá – Ngọa thính tùng thanh ức ngã sầu” (Sáng mai ruổi ngựa lên đầu núi – nghe thông reo chợt nhớ ta buồn). Những dòng thơ này không chỉ làm cho cảnh vật trong đoạn văn trở nên sống động hơn mà còn kích thích sự nhớ lại những kỷ niệm và cảm xúc sâu thẳm về quê hương.
Trong cuộc hành trình tìm kiếm hạnh phúc, chúng ta thường dễ bị mê hoặc bởi ý niệm về một hạnh phúc kéo dài và ổn định. Tuy nhiên, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã khéo léo chỉ ra rằng, thật khó để tìm kiếm hạnh phúc lâu dài, nhưng trong cuộc sống, nó tồn tại trong từng khoảnh khắc, những khoảnh khắc đầy ý nghĩa và cảm xúc thông qua đoạn trích cuối.
Một trong những khoảnh khắc hạnh phúc nhất được tác giả mô tả là khi ta nằm buông mình trên đỉnh cỏ, hít thở không khí trong lành và nhìn những áng mây trắng trôi qua. Trong khoảnh khắc ấy, tâm hồn ta trở nên bình yên và tự do giữa không gian rộng lớn. Đúng vậy, chính ở đó, giữa sự tự do vô hạn, ta cảm nhận được hạnh phúc trọn vẹn.
Đoạn trích cuối không chỉ là một câu nói mà còn là một cảm xúc sâu lắng về sự bền vững và vĩnh cửu của hạnh phúc. Những từ ngữ ấy là một lời nhắc nhở rằng, dù thế giới có thay đổi và cuộc sống có biến động, nhưng hạnh phúc vẫn tồn tại, không bao giờ phai nhạt, giống như những áng mây trắng vô tận trên bầu trời rộng lớn.
Tóm lại, qua đoạn trích trên, tác giả Hoàng Phủ Ngọc Tường đã không chỉ mô tả một cảnh vật đơn thuần mà còn khắc họa một thế giới phong phú, nơi con người và thiên nhiên hòa quyện thành một. Bằng những lời diễn tả đầy cảm xúc và tinh tế, ông đã mở ra một cửa sổ tâm hồn để chúng ta nhìn nhận lại mối liên kết sâu sắc giữa con người và môi trường sống của mình, đặc biệt trong môi trường đô thị hiện đại. Điều này không chỉ khơi gợi những suy tư về sự đẹp đẽ và ý nghĩa của cuộc sống mà còn thúc đẩy chúng ta suy nghĩ về trách nhiệm của mình đối với việc bảo vệ và tôn trọng thiên nhiên, từ đó tạo ra một cuộc sống đầy ý nghĩa và hài hòa hơn.
Edragg
26/04/2025
๖ACE✪∂ương ☨☋ấn @n♄ ♕⁀ᶦᵈᵒᶫ<团安好> có bài nào ngắn hơn k
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
2 giờ trước
Top thành viên trả lời