Truyện ngắn “Đau gì như thể” là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, truyện đã khắc họa thành công hình ảnh người nông dân Nam Bộ với những đức tính tốt đẹp và đặc biệt là thông qua nhân vật ông Tư Nhỏ, chúng ta còn thấy được tình cảm gia đình thiêng liêng, cao quý.
Nhân vật ông Tư Nhỏ xuất hiện xuyên suốt toàn bộ câu chuyện, từ khi cậu bé tên Tùng đến ở nhờ nhà ông để chữa bệnh cho mẹ. Ông Tư Nhỏ có hoàn cảnh sống vô cùng khó khăn, vợ mất sớm, con gái lấy chồng xa, chỉ còn mình ông sống cô độc giữa chốn làng quê vắng lặng. Khi biết tin chị em Tùng bị bố bỏ rơi, phải sống lay lắt trên chiếc ghe bán hoa quả, ông Tư Nhỏ đã quyết định cho hai anh em Tùng về nhà mình ở tạm. Lúc đầu, ông cũng băn khoăn vì sợ phiền hà nhưng sau đó lại đồng ý ngay bởi ông nghĩ rằng nếu không giúp đỡ thì thôi, còn đã giúp thì phải giúp hết lòng. Trong suy nghĩ của ông Tư Nhỏ, việc giúp đỡ mọi người xung quanh chính là trách nhiệm mà mỗi cá nhân cần thực hiện, hơn nữa đây còn là việc nên làm, cần làm chứ không phải là sự ban ơn hay thương hại. Chính vì vậy, khi Tùng ngỏ lời muốn trả tiền thuê nhà, ông Tư Nhỏ đã thẳng thắn từ chối:
“Mày đừng lo, tao đâu có ăn mày ăn xin. Tao nuôi mày cũng như nuôi thằng Tí, con Bọ Ngựa à.”
Câu nói này vừa thể hiện được tấm lòng lương thiện, bao dung của ông Tư Nhỏ đối với hai đứa trẻ tội nghiệp, vừa khẳng định quan điểm sống của ông: giúp đỡ người khác là điều bình thường, chẳng có gì đáng phải bận tâm cả.
Ông Tư Nhỏ là một người đàn ông chất phác, hiền lành, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh. Khi biết Tùng đang tìm thầy lang chữa bệnh cho mẹ, ông đã nhiệt tình dẫn đường, thậm chí còn đi cùng Tùng đến tận nơi. Trên đường đi, ông kể cho Tùng nghe rất nhiều chuyện, nào là chuyện về các vị danh y nổi tiếng, nào là chuyện về những bài thuốc kì lạ… Những câu chuyện ấy khiến Tùng cảm thấy vô cùng thích thú, nó giống như ngọn lửa sưởi ấm trái tim lạnh giá của cậu bé bất hạnh.
Khi gặp thầy lang, ông Tư Nhỏ đã thay mặt Tùng lễ phép chào hỏi, giới thiệu về bản thân và lí do đến đây. Sau đó, ông còn ân cần mời thầy lang hút điếu thuốc lào, rót nước chè mời khách. Dù không trực tiếp tham gia vào quá trình bắt bệnh, bốc thuốc nhưng hành động của ông Tư Nhỏ đã góp phần tạo nên bầu không khí gần gũi, thân mật, giúp cho cuộc trò chuyện diễn ra suôn sẻ, thuận lợi. Nhờ có ông Tư Nhỏ mà Tùng mới có cơ hội gặp gỡ, trò chuyện với thầy lang - người đã cứu sống mẹ cậu bé.
Không chỉ vậy, ông Tư Nhỏ còn là một người cha mẫu mực, yêu thương con cái hết mực. Khi biết con gái lấy chồng nghèo, ông đã không ngăn cản mà ngược lại còn ủng hộ, động viên con. Điều này cho thấy ông là một người cha rất hiểu chuyện, biết tôn trọng quyết định của con cái. Ngoài ra, ông Tư Nhỏ còn là một người hàng xóm tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh. Khi biết tin bà Năm bị ốm, ông đã sang thăm hỏi, động viên, thậm chí còn mang theo mấy quả trứng gà để bồi bổ sức khỏe cho bà. Hành động của ông Tư Nhỏ tuy nhỏ bé nhưng lại chứa đựng tình cảm chân thành, sâu sắc.
Có thể nói, nhân vật ông Tư Nhỏ là một hình tượng điển hình cho người nông dân Nam Bộ. Họ là những người lao động chất phác, hiền lành, luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người xung quanh. Hình ảnh ông Tư Nhỏ sẽ mãi in đậm trong tâm trí người đọc, nhắc nhở chúng ta hãy sống yêu thương, trân trọng những người xung quanh.