câu 1: Nhân vật trữ tình trong bài thơ "Đêm nay Bác không ngủ" của Minh Huệ là anh đội viên.
câu 2: Nhân vật "tôi" từ biệt mẹ trong hoàn cảnh là trước khi lên đường đi học xa nhà, cậu bé đã được mẹ chuẩn bị cho rất nhiều thứ để có thể tự lập ở nơi đất khách quê người ấy.
câu 3: Hai câu thơ trên nói về sự cảm động, nghẹn ngào khi tác giả nhìn thấy đôi bàn tay bé nhỏ của cô gái. Đôi bàn tay ấy đã làm biết bao nhiêu việc vất vả nhưng lại rất ấm áp và tràn đầy tình yêu thương.
câu 4: Tiếng cười khúc khích là tiếng cười nhỏ, nhẹ nhàng và có phần e thẹn của người con gái khi nhớ về kỉ niệm xưa
câu 5: Hình ảnh “có kẻ chủ nhà đi vắng” đã thể hiện được sự thiếu thốn, khó khăn của nhân dân ta khi giặc Pháp tràn vào nước ta. Đồng thời cũng nói lên tinh thần yêu nước nồng nàn và lòng căm thù giặc sâu sắc của người dân Việt Nam lúc bấy giờ.
câu 6: - Sự thay đổi trong nhận thức, tình cảm của nhân vật trữ tình được thể hiện qua hai câu thơ: “Xưa yêu quê hương vì có chim có bướm/Có những ngày trốn học bị đòn roi” và “Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất/Có một phần xương thịt của em tôi”.
+ Trước đây, nhân vật trữ tình yêu quê hương là bởi nơi đó gắn với tuổi thơ tươi đẹp, hồn nhiên, vô lo vô nghĩ (có chim, có bướm). Quê hương còn là nơi lưu giữ kỉ niệm đáng nhớ nhất thời cắp sách đến trường - những lần trốn học bị đánh đòn.
+ Sau này, khi đã trưởng thành, đi nhiều nơi, trải nghiệm cuộc sống phong phú hơn thì cách nhìn nhận, suy ngẫm của nhân vật trữ tình cũng khác trước. Nhân vật không chỉ yêu quê hương vì những gì thuộc về kí ức mà còn bởi lí do sâu xa hơn: Trong mỗi tấc đất đều thấm đẫm mồ hôi, công sức và cả máu xương của cha ông ta để gìn giữ độc lập chủ quyền cho dân tộc.
câu 7: Bài thơ "Gọi anh" đã gợi lên trong em nhiều suy nghĩ về trách nhiệm của thế hệ trẻ đối với đất nước. Trước hết, bài thơ nhắc nhở chúng ta rằng mỗi người đều có một phần trách nhiệm và nghĩa vụ để xây dựng và bảo vệ quê hương. Chúng ta cần phải học tập, rèn luyện bản thân để trở thành những công dân tốt, góp phần vào sự phát triển của xã hội. Bên cạnh đó, bài thơ cũng nhấn mạnh vai trò quan trọng của tuổi trẻ trong việc giữ gìn và truyền bá văn hóa, lịch sử của đất nước. Thế hệ trẻ là tương lai của đất nước, vì vậy chúng ta cần phải biết trân trọng và bảo tồn những giá trị văn hóa quý báu của dân tộc. Ngoài ra, bài thơ còn nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của tinh thần đoàn kết và yêu thương đồng bào. Mỗi người trẻ cần phải biết sống hòa thuận, giúp đỡ lẫn nhau, cùng chung tay xây dựng một cộng đồng vững mạnh và hạnh phúc. Tóm lại, bài thơ "Gọi anh" đã khơi dậy trong lòng em niềm tự hào về quê hương và ý thức trách nhiệm của mình đối với đất nước. Em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện bản thân và đóng góp sức lực của mình để xây dựng một Việt Nam ngày càng giàu đẹp và phồn vinh.
câu 8: Tình cảm đối với quê hương của hai tác giả đều thể hiện sự gắn bó, yêu mến và tự hào về quê hương. Tuy nhiên, cách thể hiện tình cảm này ở mỗi tác giả có nét riêng. Trong bài thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân, tình cảm đối với quê hương được thể hiện thông qua những hình ảnh quen thuộc, gần gũi như "chùm khế ngọt", "đường đi học". Những hình ảnh này gợi lên vẻ đẹp mộc mạc, giản dị của quê hương, đồng thời thể hiện sự gắn bó sâu sắc của tác giả với nơi chôn rau cắt rốn. Còn trong bài thơ "Thương nhớ mùa xuân" của Vũ Bằng, tình cảm đối với quê hương được thể hiện thông qua nỗi nhớ da diết, khắc khoải của nhân vật trữ tình. Nỗi nhớ ấy được khơi dậy bởi những hình ảnh, âm thanh, mùi vị đặc trưng của mùa xuân Hà Nội. Tình cảm đối với quê hương của hai tác giả đều xuất phát từ tình yêu thương, trân trọng dành cho mảnh đất nơi mình sinh ra và lớn lên.