Vũ Trọng Phụng là một nhà văn nổi tiếng của nền văn học Việt Nam, ông được mệnh danh là bậc thầy của nghệ thuật trào phúng. Ông sáng tác nhiều thể loại nhưng thành công nhất ở lĩnh vực tiểu thuyết và truyện ngắn. Trong đó, tiểu thuyết "Số đỏ" là tác phẩm tiêu biểu nhất cho phong cách nghệ thuật của Vũ Trọng Phụng. Đoạn trích "Xuân Tóc Đỏ cứu quốc" đã khắc họa nhân vật Xuân Tóc Đỏ - một tên lưu manh, vô học trở thành anh hùng cứu quốc trong mắt những kẻ dốt nát mà ngạo mạn tự cho mình là tầng lớp tinh hoa của xã hội.
Đoạn trích nằm ở phần thứ hai của tác phẩm, lúc này Xuân Tóc Đỏ đã trở thành một người có địa vị trong xã hội thượng lưu. Hắn quen biết với cô Tuyết, trở thành tình nhân của bà Phó Đoan. Nhờ vào sự may mắn và tài ứng biến linh hoạt, hắn tham gia câu lạc bộ "Khí công", rồi được giới thiệu làm giáo sư cho trường điểm tư thục Phú Châu. Xuân Tóc Đỏ càng ngày càng leo lên cao hơn nữa, hắn được mời đi diễn thuyết tại các nơi về vấn đề "Cần phải giữ gìn rường cột của quốc gia". Đây chính là cơ hội để Xuân Tóc Đỏ thực hiện âm mưu của mình.
Trong buổi diễn thuyết, Xuân Tóc Đỏ xuất hiện với hình ảnh bảnh bao, lịch lãm. Hắn bước ra sân khấu giữa tiếng vỗ tay nhiệt liệt của mọi người. Để tăng thêm tính hấp dẫn cho buổi diễn thuyết, Xuân Tóc Đỏ còn chuẩn bị cả đàn guitar và hát một bài ca tiếng Pháp. Sau khi cất lên lời ca tiếng hát ngọt ngào, Xuân Tóc Đỏ bắt đầu nói về chủ đề cần bảo vệ "rường cột của quốc gia". Hắn dùng từ ngữ khoa trương, sáo rỗng cùng giọng điệu đanh thép, chắc nịch khiến ai nấy đều gật gù tán thưởng. Xuân Tóc Đỏ tiếp tục kể lại việc bản thân từng cứu cô Nga - con gái cụ cố Hồng khỏi nạn chết đuối. Khi ấy, hắn đang ngồi uống cà phê thì nghe thấy tiếng kêu cứu, không chút suy nghĩ, hắn lập tức nhảy xuống sông cứu người. Lúc bơi ra đến chỗ cô Nga, Xuân Tóc Đỏ vừa bơi vừa... mặc quần áo. Hắn kéo cô Nga vào rồi nhưng chẳng may cả hai cùng bị kiệt sức, may sao ngay lúc đó có một vị anh hùng khác bơi thuyền tới cứu giúp. Tuy nhiên, Xuân Tóc Đỏ vẫn khẳng định rằng nếu không có hắn thì cô Nga đã chết đuối mất rồi. Câu chuyện cứu người đầy huyễn hoặc của Xuân Tóc Đỏ nhận được sự tung hô của tất cả mọi người. Họ đồng loạt đứng dậy, vỗ tay nhiệt liệt như muốn dành tặng cho Xuân Tóc Đỏ vì đã có hành động dũng cảm. Ngay sau đó, họ gọi hắn bằng cái tên đầy kính trọng: "Anh hùng cứu quốc".
Bằng ngòi bút châm biếm sắc sảo, đoạn trích đã vạch trần bộ mặt giả dối của xã hội thượng lưu. Chúng chỉ là những kẻ ngu dốt, háo danh, sẵn sàng tôn vinh bất cứ kẻ nào nếu chúng được ca tụng và coi trọng. Đồng thời, nó cũng phơi bày thực trạng xã hội đương thời, một xã hội nhố nhăng, đầy rẫy những kẻ lố lăng, kệch cỡm.