17/09/2024
Làm sao để có câu trả lời hay nhất?
17/09/2024
17/09/2024
Cái tôi trữ tình của Xuân Diệu trong bài thơ *"Nụ cười Xuân Diệu"* và Nguyễn Bính trong bài thơ *"Mùa xuân xanh"* đều mang những sắc thái riêng biệt, phản ánh đặc trưng phong cách thơ của hai tác giả, nhưng cũng có những điểm tương đồng khi cùng nói về mùa xuân.
### 1. Cái tôi trữ tình của Xuân Diệu:
- **Sự mãnh liệt, say mê với cuộc sống**: Xuân Diệu luôn được biết đến với tình yêu mãnh liệt dành cho cuộc sống, và điều này thể hiện rõ ràng trong bài thơ *"Nụ cười Xuân Diệu"*. Ông luôn xem mùa xuân là biểu tượng của tuổi trẻ, của tình yêu và cuộc sống. Mùa xuân trong thơ Xuân Diệu không chỉ là cảnh sắc thiên nhiên mà còn là sự sống, niềm vui mãnh liệt và khát khao sống trọn vẹn.
- Ví dụ, Xuân Diệu thường viết về mùa xuân với những cảm xúc bùng cháy, khơi dậy khao khát yêu thương và hưởng thụ từng khoảnh khắc. Ông cảm nhận mùa xuân như cơ hội duy nhất để sống, để yêu trong cuộc đời ngắn ngủi.
- **Tính cá nhân mạnh mẽ**: Cái tôi của Xuân Diệu mang tính chủ quan cao, ông thể hiện cảm xúc riêng của bản thân và không ngần ngại bộc lộ sự ích kỷ trong việc mong muốn giữ lại thời gian, giữ lại tuổi trẻ. Điều này mang đến sự bứt phá trong thơ ông, tạo nên chất hiện đại, khác biệt.
### 2. Cái tôi trữ tình của Nguyễn Bính:
- **Sự dịu dàng, hoài niệm**: Khác với sự mãnh liệt của Xuân Diệu, cái tôi trữ tình trong bài thơ *"Mùa xuân xanh"* của Nguyễn Bính mang vẻ dịu dàng, mộc mạc và mang tính hoài niệm. Nguyễn Bính cảm nhận mùa xuân qua lăng kính của làng quê, thiên nhiên và tình cảm dân dã. Mùa xuân với ông là sự tĩnh lặng và bình yên của cuộc sống thôn quê, không ồn ào, vội vã như trong thơ Xuân Diệu.
- Ông thường viết về mùa xuân như một kỷ niệm, một phần của cuộc sống thôn quê êm đềm, với những hình ảnh quen thuộc, giản dị nhưng đầy tình cảm. Điều này thể hiện tính truyền thống, giản dị và gần gũi trong thơ Nguyễn Bính.
- **Sự hoài cổ, trầm lắng**: Nếu Xuân Diệu luôn hướng tới sự sống và tương lai, thì Nguyễn Bính lại thường nhớ về những gì đã qua. Mùa xuân trong *"Mùa xuân xanh"* cũng như một nỗi nhớ về tuổi thơ, về những tình cảm tinh khôi, trong sáng. Nguyễn Bính không chạy đua với thời gian, mà ngược lại, ông để thời gian trôi qua một cách chậm rãi, đằm thắm.
### 3. So sánh chung:
- **Điểm giống nhau**: Cả hai tác giả đều cảm nhận mùa xuân qua lăng kính trữ tình, nhưng mùa xuân đều trở thành hình ảnh biểu tượng cho cảm xúc riêng của mỗi người. Mùa xuân là nguồn cảm hứng mạnh mẽ, là biểu tượng của tuổi trẻ, tình yêu và sự sống.
- **Điểm khác nhau**:
- Xuân Diệu thể hiện một cái tôi hiện đại, mãnh liệt và bùng cháy, còn Nguyễn Bính mang đến một cái tôi truyền thống, dịu dàng và lãng mạn.
- Xuân Diệu yêu mùa xuân với khát khao sống trọn vẹn, trong khi Nguyễn Bính yêu mùa xuân với sự hoài niệm về những điều đã qua.
Tóm lại, cái tôi trữ tình trong thơ Xuân Diệu là một cái tôi sôi nổi, yêu đời và mãnh liệt, còn Nguyễn Bính lại mang một cái tôi dịu dàng, lãng mạn và có phần hoài cổ, thể hiện qua những cách cảm nhận rất khác nhau về mùa xuân.
Phuoc Vuong
17/09/2024
Nếu bạn muốn hỏi bài tập
Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút
CÂU HỎI LIÊN QUAN
27 phút trước
Top thành viên trả lời