viết nghị luận 600 chữ về truyện phiên chợ giát của nguyễn minh châu

ADS
thumb up 0
thumb down
Trả lời câu hỏi của 2007sang
  • Câu trả lời phải chính xác, đầy đủ dựa trên kiến thức xác thực:
    • ✔ Đối với câu hỏi trắc nghiệm: Đưa đáp án lựa chọn + giải thích lý do chọn đáp án.
    • ✔ Đối với câu hỏi tự luận: Đưa lời giải và đáp án cho câu hỏi.
    • ✔ Đối với câu hỏi trả lời ngắn: Đưa ra đáp án + giải thích lý do.
    • ✔ Chấp nhận sử dụng ảnh do thành viên viết tay, ảnh cần rõ nét, không bị mờ, vỡ ảnh.
  • Sử dụng ngôn ngữ rõ ràng, dễ hiểu.
  • Tránh đưa ra các ý kiến cá nhân mang tính chất chủ quan.
  • Nếu sử dụng thông tin từ nguồn khác, phải trích dẫn nguồn đầy đủ và chính xác.
  • Tuyệt đối không được sao chép các thông tin từ các trang khác, từ AI hoặc chatGPT.
ADS
CÂU TRẢ LỜI
avatar
Timi

23/09/2024

Trợ lý học tập AI - Câu trả lời này chỉ mang tính tham khảo
Nguyễn Minh Châu là một trong những cây bút văn xuôi tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. Ông có rất nhiều đóng góp quan trọng cho sự đổi mới cách tiếp cận thế giới nhân vật và tư tưởng nghệ thuật, đặc biệt là sau năm 1975. Truyện ngắn “Phiên chợ Giát” được Nguyễn Minh Châu sáng tác vào tháng 4/1983 khi đất nước đang bước sang thời kì đổi mới với nhiều vấn đề đặt ra trong đời sống cần phải giải quyết. Tác phẩm đã thể hiện chân thực cuộc sống của người dân vùng biển trong cảnh nghèo đói, cơ cực nhưng vẫn ánh lên vẻ đẹp tâm hồn cao quý.
Truyện kể về gia đình anh Chiến, chị Lập - hai vợ chồng cùng bốn đứa con thơ đang sống lay lắt ở xóm chợ Giát. Anh Chiến bị bệnh tim nên sức khỏe yếu, không làm được việc nặng. Chị Lập thì quanh năm suốt tháng chỉ biết trông chờ vào mấy sào ruộng và đàn gà ở nhà. Cuộc sống khó khăn đến mức cái ăn chưa đủ, quần áo chẳng đủ mặc, cái nghèo đeo bám khiến họ đau khổ vô cùng. Trong hoàn cảnh đó, chị Lập đã bàn với chồng bán đi mảnh đất tổ tiên để lại lấy tiền lo cho các con và trang trải cuộc sống hàng ngày. Nghe thấy vậy, anh Chiến liền gạt phắt đi vì đó là mảnh đất mà cha ông để lại, nếu bán đi thì khác gì bán tổ tiên đi. Nhưng rồi sau đó, chính anh cũng đồng ý bán mảnh đất ấy bởi thương vợ con vất vả, cực nhọc. Sau khi bán đất, chị Lập đưa cho mẹ già 10 ngàn đồng để mua thuốc men, còn bao nhiêu tiền đem may áo mới cho lũ trẻ. Nhìn cảnh ba đứa con nhỏ mặc áo mới mà thương đến rơi nước mắt. Ba bộ quần áo màu xanh, màu đỏ, màu tím… vốn là đồ cũ chị xin được của bà giáo Cư giàu có nhất làng, nay bỗng trở thành quần áo mới. Còn với ba đứa trẻ, chúng chẳng hề hay biết, vô tư cười đùa, chẳng mảy may suy nghĩ. Chúng chỉ biết rằng mình sắp được mặc quần áo mới, dù rằng chúng toàn là đồ đi mượn. Khi nhìn thấy người mẹ cầm kéo cắt tấm vải đã mòn hết cả kim chỉ, cắt từng chiếc áo của bố để may cho các con, ai nấy đều ứa nước mắt. Những chiếc áo của người bố dành cho các con thật thiêng liêng, ấm áp, chứa đựng tình yêu thương sâu sắc.
Câu chuyện khép lại bằng hình ảnh người bố đứng lặng lẽ trước cửa bếp, nhìn theo bóng dáng gầy gò của người vợ trên con đường làng mờ sương. Đó là khoảnh khắc bình yên hiếm hoi giữa bộn bề cuộc sống. Qua đây, ta cảm nhận được nỗi vất vả, cơ cực của người nông dân Việt Nam nói chung. Họ luôn phải đối mặt với muôn vàn khó khăn, thử thách, phải chắt chiu từng miếng cơm, manh áo để nuôi sống bản thân và chăm sóc gia đình. Tuy nhiên, họ vẫn giữ được tinh thần lạc quan, yêu đời, sẵn sàng vượt qua mọi gian khổ.
Với ngòi bút miêu tả chân thực, sinh động, Nguyễn Minh Châu đã tái hiện một cách rõ nét cuộc sống khốn khó của người dân vùng biển. Từ đó, khơi gợi lòng trắc ẩn và trách nhiệm của mỗi người đối với cộng đồng. Đồng thời, ca ngợi những phẩm chất tốt đẹp của con người Việt Nam, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng luôn kiên cường, bền bỉ, không chịu đầu hàng số phận.
Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
5.0/5 (2 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
avatar
level icon
Rosebuds

24/09/2024

2007sang Nguyễn Minh Châu được coi là “người mở đường tài hoa và tinh anh nhất” (Nguyên Ngọc) ngay cả việc ông ý thức rất sớm các vấn đề sinh thái. Bằng nhạy cảm của người cầm bút, ông nhận thấy tự nhiên hiện hữu như là một nhân vật, một thực thể có tâm trạng, số phận và luôn có một cái nhìn chất vấn lại con người. Ông cũng đề cập từ rất sớm “niềm tin pha lẫn âu lo” về tương lai đô thị hóa. Là một trong những tác giả tiên phong cho văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới, tác phẩm Nguyễn Minh Châu đưa ra những dự cảm rất minh xác về hình tượng người nông dân/ ngư dân trong văn học sinh thái qua tác phẩm Phiên chợ Giát.

Lão Khúng trong hai truyện ngắn Phiên chợ Giát của Nguyễn Minh Châu là một con người khổ hạnh, suốt đời gắn bó máu thịt với bùn đất, với những luống cày... đã ám ảnh trong tâm trí những ai từng “quen biết” hay có ký ức về lão… Có lần, nhà văn Nguyễn Minh Châu tâm sự với một người bạn rằng: “Mình là người con của Quỳnh Lưu, song mình viết về quê hương chưa nhiều. Tuổi trẻ mình đã dành trọn cho cuộc kháng chiến chống Mỹ. Những ngày cuối đời, mình phải viết cái gì đó về nơi mình sinh ra và nuôi lớn mình những năm tháng tuổi thơ, đồng thời cũng là một miền quê có nhiều điều để nói...”.

Chiều đến, phụ nữ thường bế con ra bến cá chờ chồng từ ngoài khơi xa về. Đàn ông ở cái làng Văn Thai của ông, thường có tính cách nóng nảy và quyết liệt, uống rượu rất nhiều, chửi tục và đánh cả vợ. Thỉnh thoảng, sau cơn bão, hàng chục người đi biển không về... Hôm sau, cả làng chít khăn tang trắng xóa. Đời sống vất vả, cực nhọc của dân làng, của chính những người thân trong gia đình, đã in đậm trong ký ức rồi ám vào từng con chữ của Nguyễn Minh Châu. Bởi vậy, người ta thấy lão Khúng vừa quen vừa lạ, cứ như thể nhà văn hiểu từ gốc rễ, ngọn ngành những suy nghĩ, quy luật ứng xử của những người nông dân nghèo tội nghiệp quanh ông.

Con bò Khoang trong Phiên chợ Giát (Nguyễn Minh Châu) được miêu tả đầy đủ ngoại hình, tính cách, số phận, tâm hồn: có ngoại hình “cái xoáy chỗ mút mông”, cảm giác “Nó khụt khụt lỗ mũi đánh hơi mùi đất ẩm sương đêm lẫn mùi ngai ngái, hăng hắc xông lên từ một cái quang cỏ”, và cả dự cảm về số phận của mình “con bò cũng tỏ vẻ buồn bã, hay là bằng bản năng của loài vật, nó đã cảm thấy được nó đang đi chuyến cuối cùng của đời nó”, thậm chí là có số phận. Trên hành trình dắt con bò Khoang ra chợ Giát, con bò đã gợi dậy một thế giới hoang vu, âm u, mờ mịt của cuộc đời nhòe nhòa trong muôn vàn đối lập tương tranh giữa tủi cực, vất vả, cực nhọc nhiều mất mát nhưng cũng đầy yêu thương, gắn bó, xen lẫn giữa tối tăm, mịt mùng và ánh sáng của lão Khúng.

Tác giả không hề viết về bài ca chiến thắng của con người với hoàn cảnh bằng cái nhìn một chiều. Toàn bộ cảm hứng lại dồn vào thể hiện sự khắc nghiệt của tự nhiên, trong cuộc vật lộn với tự nhiên để mưu sinh. Lão Khúng trở thành “một con bọ hung từ dưới lỗ chui lên vừa đen, vừa gầy, vừa xấu”, mụ Huệ từ một cô gái thành phố xinh xắn thành “một người đàn bà nông dân với cái tính chắt bóp, tham công tiếc việc, tham của và thậm chí đôi khi còn lắm điều nữa”. Hai vợ chồng lão Khúng sống giữa rừng như thời hồng hoang nên tính cách cũng thay đổi “Lão sống như người rừng, đánh mất luôn tính cách một người ở đồng bằng, một anh nông dân bon chen ở làng. Vợ lão vốn người thành phố lại càng thay đổi nhiều. Cả hai vợ chồng trở nên lầm lì, tính nết cũng trở nên âm âm u u như tính nết của rừng”, thậm chí trông lão Khúng như cũng mang hình dáng của tự nhiên “y như một cái cây dại tự nhiên từ trong đất mọc lên”.Nương theo số phận của nhân vật, đặt ra nhiều vấn đề của môi trường và số phận của cá nhân trong chỉnh thể sinh thái, cho thấy hoàn cảnh của con người khi nếm trải những khắc nghiệt của tự nhiên.

Sau năm 1975, nhiều sáng tác của Nguyễn Minh Châu quan tâm đến số phận của người nông dân khi phải chiến đấu với tự nhiên miền Trung - có thể nói là vùng đất khắc nghiệt nhất cả nước, vậy nên không khó để lấy những ví dụ về những nhọc nhằn mưu sinh của họ. Khách ở quê ra, Phiên chợ Giát là những câu chuyện của một người vật lộn với “một triền phía Tây của miền Trung - cái vùng “chó ăn đá gà ăn sỏi” vùng đất mà “nó có một sức nhai người ghê gớm.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận
ADS

2007sang

Nguyễn Minh Châu được coi là “người mở đường tài hoa và tinh anh nhất” (Nguyên Ngọc) ngay cả việc ông ý thức rất sớm các vấn đề sinh thái. Bằng nhạy cảm của người cầm bút, ông nhận thấy tự nhiên hiện hữu như là một nhân vật, một thực thể có tâm trạng, số phận và luôn có một cái nhìn chất vấn lại con người. Ông cũng đề cập từ rất sớm “niềm tin pha lẫn âu lo” về tương lai đô thị hóa. Là một trong những tác giả tiên phong cho văn học Việt Nam thời kỳ đổi mới, tác phẩm Nguyễn Minh Châu đưa ra những dự cảm rất minh xác về hình tượng người nông dân/ ngư dân trong văn học sinh thái qua tác phẩm Phiên chợ Giát.

Lão Khúng trong hai truyện ngắn Phiên chợ Giát của Nguyễn Minh Châu là một con người khổ hạnh, suốt đời gắn bó máu thịt với bùn đất, với những luống cày... đã ám ảnh trong tâm trí những ai từng “quen biết” hay có ký ức về lão… Có lần, nhà văn Nguyễn Minh Châu tâm sự với một người bạn rằng: “Mình là người con của Quỳnh Lưu, song mình viết về quê hương chưa nhiều. Tuổi trẻ mình đã dành trọn cho cuộc kháng chiến chống Mỹ. Những ngày cuối đời, mình phải viết cái gì đó về nơi mình sinh ra và nuôi lớn mình những năm tháng tuổi thơ, đồng thời cũng là một miền quê có nhiều điều để nói...”.

Chiều đến, phụ nữ thường bế con ra bến cá chờ chồng từ ngoài khơi xa về. Đàn ông ở cái làng Văn Thai của ông, thường có tính cách nóng nảy và quyết liệt, uống rượu rất nhiều, chửi tục và đánh cả vợ. Thỉnh thoảng, sau cơn bão, hàng chục người đi biển không về... Hôm sau, cả làng chít khăn tang trắng xóa. Đời sống vất vả, cực nhọc của dân làng, của chính những người thân trong gia đình, đã in đậm trong ký ức rồi ám vào từng con chữ của Nguyễn Minh Châu. Bởi vậy, người ta thấy lão Khúng vừa quen vừa lạ, cứ như thể nhà văn hiểu từ gốc rễ, ngọn ngành những suy nghĩ, quy luật ứng xử của những người nông dân nghèo tội nghiệp quanh ông.

Con bò Khoang trong Phiên chợ Giát (Nguyễn Minh Châu) được miêu tả đầy đủ ngoại hình, tính cách, số phận, tâm hồn: có ngoại hình “cái xoáy chỗ mút mông”, cảm giác “Nó khụt khụt lỗ mũi đánh hơi mùi đất ẩm sương đêm lẫn mùi ngai ngái, hăng hắc xông lên từ một cái quang cỏ”, và cả dự cảm về số phận của mình “con bò cũng tỏ vẻ buồn bã, hay là bằng bản năng của loài vật, nó đã cảm thấy được nó đang đi chuyến cuối cùng của đời nó”, thậm chí là có số phận. Trên hành trình dắt con bò Khoang ra chợ Giát, con bò đã gợi dậy một thế giới hoang vu, âm u, mờ mịt của cuộc đời nhòe nhòa trong muôn vàn đối lập tương tranh giữa tủi cực, vất vả, cực nhọc nhiều mất mát nhưng cũng đầy yêu thương, gắn bó, xen lẫn giữa tối tăm, mịt mùng và ánh sáng của lão Khúng.

Tác giả không hề viết về bài ca chiến thắng của con người với hoàn cảnh bằng cái nhìn một chiều. Toàn bộ cảm hứng lại dồn vào thể hiện sự khắc nghiệt của tự nhiên, trong cuộc vật lộn với tự nhiên để mưu sinh. Lão Khúng trở thành “một con bọ hung từ dưới lỗ chui lên vừa đen, vừa gầy, vừa xấu”, mụ Huệ từ một cô gái thành phố xinh xắn thành “một người đàn bà nông dân với cái tính chắt bóp, tham công tiếc việc, tham của và thậm chí đôi khi còn lắm điều nữa”. Hai vợ chồng lão Khúng sống giữa rừng như thời hồng hoang nên tính cách cũng thay đổi “Lão sống như người rừng, đánh mất luôn tính cách một người ở đồng bằng, một anh nông dân bon chen ở làng. Vợ lão vốn người thành phố lại càng thay đổi nhiều. Cả hai vợ chồng trở nên lầm lì, tính nết cũng trở nên âm âm u u như tính nết của rừng”, thậm chí trông lão Khúng như cũng mang hình dáng của tự nhiên “y như một cái cây dại tự nhiên từ trong đất mọc lên”.Nương theo số phận của nhân vật, đặt ra nhiều vấn đề của môi trường và số phận của cá nhân trong chỉnh thể sinh thái, cho thấy hoàn cảnh của con người khi nếm trải những khắc nghiệt của tự nhiên.

Sau năm 1975, nhiều sáng tác của Nguyễn Minh Châu quan tâm đến số phận của người nông dân khi phải chiến đấu với tự nhiên miền Trung - có thể nói là vùng đất khắc nghiệt nhất cả nước, vậy nên không khó để lấy những ví dụ về những nhọc nhằn mưu sinh của họ. Khách ở quê ra, Phiên chợ Giát là những câu chuyện của một người vật lộn với “một triền phía Tây của miền Trung - cái vùng “chó ăn đá gà ăn sỏi” vùng đất mà “nó có một sức nhai người ghê gớm.

Hãy giúp mọi người biết câu trả lời này thế nào?
1.0/5 (1 đánh giá)
thumb up 0
thumb down
0 bình luận
Bình luận

Nếu bạn muốn hỏi bài tập

Các câu hỏi của bạn luôn được giải đáp dưới 10 phút

Ảnh ads

CÂU HỎI LIÊN QUAN

logo footer
FQA.vn Nền tảng kết nối cộng đồng hỗ trợ giải bài tập học sinh trong khối K12. Sản phẩm được phát triển bởi CÔNG TY TNHH CÔNG NGHỆ GIA ĐÌNH (FTECH CO., LTD)
Điện thoại: 1900636019 Email: info@fqa.vn
Location Địa chỉ: Số 21 Ngõ Giếng, Phố Đông Các, Phường Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
Tải ứng dụng FQA
app store ch play
Người chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Nguyễn Tuấn Quang Giấy phép thiết lập MXH số 07/GP-BTTTT do Bộ Thông tin và Truyền thông cấp ngày 05/01/2024
Copyright © 2023 fqa.vn All Rights Reserved
gift-box
survey
survey
Đặt câu hỏi